Chương 49

Niềm vui sướng khi thấy người nhà đã xua tan mệt mỏi khi bay đường dài, Tống Vân ngủ liền mấy tiếng, sáng sớm đã lái xe về nhà gặp cha mẹ.
Cha mẹ vừa mừng vừa sợ, tiếc nuối chính là em gái lại không ở nhà, Tống Vân đành phải gọi điện thoại cho Tống Hàm.
Đối diện vang lên mấy hồi chuông mới nghe máy.
“Hàm Hàm.” Tống Vân cười, “Chị về rồi, em đến nhà bạn nào chơi, có muốn chị lái xe đi đón em về không?”
Trong khách sạn, lá gan của Tống Hàm cũng sắp bị dọa vỡ, cô càng muốn bình thường, lại càng lắp bắp: “A a… Chị, chị về rồi sao không nói trước, em lập tức về ngay…”
Tần Tự Ninh đè trên người Tống Hàm, một tay cầm điện thoại di động đặt bên tai cô gái nhỏ, một tay tựa như chơi đùa vén tóc thiếu nữ lên, thưởng thức dáng vẻ kinh sợ của cô.
Thậm chí dương vật thô dài của anh còn cứng rắn chôn ở trong huyệt nhỏ mềm mại của thiếu nữ, tuy rằng không nhúc nhích, nhưng xúc cảm đặc biệt rõ ràng, gân xanh trên thân gậy dán vào vách âm đạo kích thích, một chút ma sát rất nhỏ cũng có thể làm cho thân thể hai người run rẩy.
Giọng nói của Tống Hàm nghe vừa nhỏ vừa khàn khàn, còn run rẩy.
Tống Vân nhíu mày: “Hàm Hàm, em rốt cuộc là đi đâu chơi? Ở cùng một chỗ với ai? Bây giờ không phải là em còn chưa rời giường chứ!”
Học sinh trung học chính là tuổi kích động nôn nóng, Tống Vân liên tiếp lo lắng, sợ Tống Hàm học thói hư tật xấu của người không đứng đắn nào đó.
Vẻ mặt Tống Hàm muốn khóc, trái tim đập thình thịch, khẩn trương bất lực nhìn về phía người đàn ông phía trên.
Cô em vợ thật sự không có khả năng nói dối, Tần Tự Ninh đành phải lấy điện thoại ra xa, chặn ống nghe lại, dạy Tống Hàm: “Nói với cô ấy, đừng hỏi nữa, bây giờ em về đi, sau khi về sẽ nói tỉ mỉ với cô ấy!”
Tống Hàm giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, lập tức học theo nói: “Cái kia… Chị, em về ngay bây giờ, có chuyện gặp mặt nói sau!”
Cô vừa dứt lời, Tần Tự Ninh lập tức cúp máy.
Tống Vân bị cúp điện thoại nhịn không được cười lắc đầu, nếu Tống Hàm thật sự học xấu làm chuyện gì không tốt, đối mặt với chất vấn của cô ấy nhất định đã lộ dấu vết trước, cô gái nhỏ này từ nhỏ đã không nói dối được.
Bên kia, Tống Hàm liều mạng đẩy Tần Tự Ninh ra: “Anh rể, anh mau rút ra đi, em muốn về nhà, anh rể…”
Trước kia cô gái nhỏ còn chưa từng phản kháng kịch liệt như vậy, Tần Tự Ninh thở dài, cũng chỉ có thể lưu luyến rút ra ngoài, đứng dậy từ trên thân thể mềm mại của em vợ, nhìn cô gấp gáp vội vàng rửa mặt mặc quần áo.
Trở về mất một giờ đi xe, Tống Hàm ngồi ở ghế lái phụ, miệng lẩm bẩm nhớ kỹ lời anh rể dạy mình.
“Đi sinh nhật bạn học, đi KTV ca hát, còn uống mấy ngụm bia, cho nên cổ họng mới khàn khàn, tinh thần không tốt, mắt sưng phù, ở nhà bạn học ngủ nhờ, lúc nghe điện thoại là vừa mới tỉnh…”
Sau khi nhớ kỹ, Tống Hàm bĩu môi lại muốn khóc.
Cho tới bây giờ cô chưa từng làm chuyện gì bất lương, hiện tại chột dạ vô cùng, thật vất vả chị gái mà mình yêu nhất mới trở lại, cô cũng không dám đối mặt.
Cô thật sự không dám tưởng tượng, nếu như bị chị gái biết, chị gái sẽ phản ứng như thế nào.
Nhất định sẽ cực kỳ thất vọng đối với cô!
Đến bên ngoài tiểu khu, một chân Tần Tự Ninh đạp thắng xe, cởi dây an toàn của Tống Hàm, tinh thần cô gái không yên, luống cuống nhìn anh, Tần Tự Ninh lại nắm cằm nhỏ tinh tế của cô, hôn xuống đôi môi đỏ mọng.
“A…”
Tống Hàm theo bản năng nhắm mắt lại, hai tay giãy dụa kịch liệt.

Bình luận

Để lại bình luận