Chương 49

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 49

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Cải Trắng Dâng Miệng
“Cải trắng tự mình chui vào ổ rồi!”
Giọng Trương Du khàn khàn vang lên bên tai. Hơi thở của anh nồng nặc mùi rượu, quyện với mùi cơ thể nam tính đặc trưng, phả vào mặt khiến Hà Tô hơi choáng váng.
“Ba em… nói nhảm đó… Anh không sao chứ? Có khó chịu không?” Hà Tô ngượng ngùng, cố đẩy lồng ngực rắn như đá của anh ra.
“Ông nói đúng mà,” Trương Du siết chặt cô hơn, “Em chính là củ cải trắng ngon nhất. Anh là con heo may mắn nhổ được em… Anh không chỉ muốn nhổ… anh còn muốn ăn nữa…”
Hơi thở của anh càng lúc càng nóng, bàn tay to lớn bắt đầu luồn vào trong áo ngủ mỏng tang của cô.
“Không… Không được!” Hà Tô hoảng hốt giữ tay anh lại, “Ở đây… ở đây không được… Ba mẹ em sẽ… sẽ nghe thấy mất…”
Trí óc cô mách bảo, nếu thật sự làm ở đây, với sức lực của anh, chắc chắn cô sẽ bị giày vò đến phát khóc. Cách âm nhà cô không tốt, ba mẹ cô nhất định sẽ phát hiện ra.
“Đã lâu lắm rồi chúng ta không…” Trương Du rên rỉ, giả vờ đáng thương, “Anh khó chịu muốn chết… Tô Tô à…” Anh cố tình cọ xát cự vật đã sớm cương cứng đến phát đau của mình vào giữa hai đùi non mềm của cô.
Hà Tô đỏ bừng mặt, cảm nhận rõ rệt vật cứng rắn nóng bỏng kia đang cộm lên qua lớp vải.
“…Họ sẽ nghe thấy… Anh… Anh tự mình… làm được mà…” Cô cẩn thận nghiêng người, cố gắng né tránh sự đụng chạm ân ái đó.
“Anh say rồi… không còn sức…” Trương Du tiếp tục vở kịch yếu đuối, dùng giọng nói khàn đặc dụ dỗ cô từng chút một, “Em giúp anh… có được không?”
“Em… em giúp thế nào?”
Thấy Hà Tô có vẻ lưỡng lự, Trương Du lập tức ngồi dậy, dựa vào đầu giường. Anh nhấc bổng cô lên, đặt cô ngồi ngay ngắn giữa hai chân mình. Trời lạnh, anh kéo chăn đắp lên người cô, chỉ để hở cái đầu nhỏ.
“Dùng miệng của em.”
Trương Du không chút ngại ngần mà kéo phăng chiếc quần ngủ xuống. Cây gậy thịt khổng lồ bật ra, hùng dũng dựng đứng, đập nhẹ vào má Hà Tô khiến cô giật nảy mình.
“Không… Em không biết… Em không làm đâu…” Lần đầu tiên cô đối mặt với nó ở khoảng cách gần như vậy, lại còn trong tình trạng tỉnh táo, cô xấu hổ đến muốn độn thổ.
“Anh dạy em. Giúp anh đi mà…?” Trương Du vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô, côn thịt sẫm màu của anh như vô tình, lại như hữu ý cọ nhẹ vào đôi môi mềm của cô. “Tô Tô… Anh thật sự sắp nổ tung rồi… Em sờ thử xem… nó cứng làm anh đau quá…”
Nhìn cây gậy thịt sừng sững trước mặt, lại nhìn vẻ mặt nhăn nhó có vẻ “đau khổ” thật của Trương Du, Hà Tô mềm lòng.
“…Phải… phải làm sao?”
“Ngậm lấy nó… Dùng đầu lưỡi liếm nhẹ… Thỉnh thoảng dùng răng cắn yêu nó một chút…”
Hà Tô nuốt nước bọt, rụt rè vươn đầu lưỡi, chạm nhẹ vào long đầu đang rỉ mật. Một vị mặn xen lẫn chút tanh nhẹ. Cô ngoan ngoãn hé miệng, cẩn thận ngậm lấy nó.
Cự vật của Trương Du quá to, quá dài. Khoang miệng non nớt của Hà Tô vừa ngậm vào, hai má cô đã phồng lên. Cô cau mày, cố gắng nuốt sâu hơn một chút.
Nhưng cô không thể nuốt trọn được nữa, vậy mà một nửa thân gậy vẫn còn sờ sờ bên ngoài. Cô ngước nhìn Trương Du với vẻ mặt nhăn nhó, như muốn phàn nàn “sao của anh lại lớn thế này”. Cô chỉ có thể cố gắng dùng môi mút nhẹ, dùng lưỡi đảo quanh đầu nấm.
“A…” Trương Du thở hắt ra một hơi đầy khoái cảm. Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Hà Tô, bàn tay luồn vào tóc cô vuốt ve. Nhìn đôi má phúng phính của cô đang ra sức cử động, bụng dưới của anh như có một ngọn lửa bùng lên, cây gậy trong miệng cô lại dường như to thêm vài phần.
Hà Tô cảm nhận được sự thay đổi, cô tò mò trợn mắt nhìn Trương Du.
Giây phút ánh mắt họ chạm nhau, sợi dây lý trí cuối cùng trong đầu Trương Du đứt phựt.
“Ư…”
Anh không còn kiên nhẫn được nữa. Hai tay anh ấn mạnh đầu cô, ép cô nuốt trọn cây thịt. Cổ họng cô bị lấp đầy, cảm giác nghẹn thở ập đến khiến mắt cô đỏ hoe. Anh lại buông tay, để Hà Tô ngẩng đầu lên một chút. Nhưng không đợi cô thoát ra hoàn toàn, anh lại ấn đầu cô xuống. Cơn buồn nôn dâng lên, Hà Tô cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích.
Trương Du nắm quyền kiểm soát, điều khiển nhịp độ ra vào trong miệng cô, dần dần tăng tốc. Anh ngửa cổ ra sau, tựa đầu vào thành giường, hơi thở ngày càng nặng nề và gấp gáp.
Hà Tô bị ép phải nuốt cây gậy khổng lồ. Mỗi một cú thúc sâu đều chạm đến cổ họng, khiến cô muốn nôn khan. Nước mắt sinh lý trào ra, cô có ý phản kháng nhưng sức lực quá yếu ớt.
Không biết đã qua bao lâu, Hà Tô chỉ cảm thấy hai bên má mỏi nhừ, cổ họng đau rát. Trương Du vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Cô không nhịn được, đưa tay đập nhẹ vào đùi anh, cổ họng phát ra tiếng nức nở yếu ớt.
Cuối cùng, Trương Du gầm lên một tiếng, anh thúc mạnh vào miệng cô cả trăm lần trước khi bắn thẳng vào cổ họng.
Đó là một trải nghiệm kinh hoàng với Hà Tô. Ma sát kéo dài khiến môi cô đỏ bừng và sưng lên, rát bỏng. Cú xuất tinh bất ngờ khiến cô không kịp phòng bị. Một lượng lớn tinh dịch nóng hổi tràn vào thực quản, làm cô nghẹn thở, ho sặc sụa, nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn phải nuốt xuống gần hết.

Bình luận

Để lại bình luận