Chương 49

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 49

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Trò Chơi Của Kẻ Thống Trị
Tô Luyến cảm thấy mình như một con chim non bị diều hâu ghim chặt dưới móng vuốt.
Không khí trong văn phòng đặc quánh lại, chỉ còn lại mùi hương nam tính đầy xâm lược của Mạc Dịch và nhịp tim hoảng loạn của chính cô. Câu hỏi của hắn không phải là một câu hỏi. Đó là một lời sỉ nhục, một cái bẫy, một yêu cầu bắt cô phải cúi đầu thừa nhận quyền thống trị tuyệt đối của hắn.
Hắn muốn cô phải tự tay bóp nát chút tự tôn cuối cùng của mình, dâng lên cho hắn.
Cô nhìn hắn, đôi mắt đẹp giờ đã ngập nước, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là vì uất hận. Cô hiểu rồi. Với hạng đàn ông này, chống cự chỉ khiến hắn càng thêm hưng phấn. Cách duy nhất để sống sót là giả vờ khuất phục, là đóng vai con mồi ngoan ngoãn mà hắn thèm muốn.
Giữ được tấm thân này, thì sợ gì không có ngày lật ngược ván cờ?
Cô chớp mắt, để một giọt nước mắt lăn dài trên má. Giọng cô run rẩy, nhỏ đến đáng thương, nhưng lại rõ ràng đến chết người:
“Là anh…”
Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, và thêm vào một câu chí mạng: “Hơi thở của anh… làm em… quên mất hắn rồi.”
Một giây im lặng.
Rồi Tô Luyến thấy. Đôi mắt hổ phách của Mạc Dịch tối sầm lại. Yết hầu hắn chuyển động. Và ngay cả qua lớp vải quần tây đắt tiền, cô cũng có thể thấy bằng chứng cho sự chiến thắng của hắn đang ngóc đầu dậy một cách đầy kiêu hãnh.
Hắn đã cứng lên.
“Ngoan lắm.”
Hắn cười, nụ cười của một con thú săn đã vồ được mồi, khiến da đầu Tô Luyến tê dại.
Và rồi, hắn hôn cô.
Lần này, nụ hôn không còn là sự trừng phạt thô bạo nữa. Nó là một phần thưởng. Môi hắn mềm mại đến lạ, chậm rãi mơn trớn đôi môi đã sưng mọng của cô. Hắn không vội vàng, hắn liếm nhẹ, mút nhẹ, như đang thưởng thức một món mỹ vị thượng hạng. Lưỡi hắn nhẹ nhàng tách hàm răng cô ra, lướt vào bên trong. Không phải càn quét, mà là dụ dỗ. Hắn quấn lấy lưỡi cô, kéo cô vào một điệu vũ ướt át, chậm rãi, khiến cô gần như quên mất mình đang bị trói.
Tay hắn cũng không còn thô bạo. Bàn tay to lớn, nóng hổi lướt qua lớp vải ren mỏng manh, bao trọn lấy một bên ngực căng tròn của cô. Hắn xoa nắn, ngón tay cái vê nhẹ hạt ngọc nhỏ trên đỉnh, khiến nó lập tức cứng lên, chào đón.
Cơ thể Tô Luyến phản bội cô. Nó đang tan chảy dưới sự vuốt ve của hắn. Cô cảm nhận được một dòng nước ấm nóng quen thuộc đang rỉ ra từ nơi tư mật.
“Ưm…”
Nhưng ngay khi cô vừa rên rỉ, hơi thở của Mạc Dịch trở nên nặng nề. Hắn đột ngột cúi đầu, vùi mặt vào ngực cô.
Và hắn cắn.
“A!”
Tô Luyến hét lên. Hắn cắn mạnh vào hạt ngọc mẫn cảm, cơn đau sắc lẻm xuyên thấu qua lớp màng khoái cảm mỏng manh. Hắn đang trừng phạt cô, nhắc nhở cô rằng dù hắn có dịu dàng đến đâu, thì hắn vẫn là kẻ nắm quyền.
________________

Bình luận

Để lại bình luận