Chương 49

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 49

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Hoắc Thành Diễn giữ chặt cổ cô, ngón tay mang theo nhiệt độ nóng bỏng không ngừng vuốt ve làm hai người ý loạn tình mê.
Môi Hoắc Thành Diễn hồng nhuận, đôi mắt đen sâu thẳm, ánh mắt hắn nhìn cô chăm chú.
Thẩm Nhạn Thu cảm thấy như bản thân vừa rơi vào một mảnh lớn dương mênh mông, làn sóng biển kịch liệt vỗ lên người cô.
Ánh mắt Hoắc Thành Diễn như thanh kiếm quý báu lại sắc bén. Hắn cắn răng, đón nhận đôi môi vừa dán lên của Thẩm Nhạn Thu, hắn dùng sức cắn lên đôi môi mềm mại kia.
Răng môi quấn quýt lấy nhau, mùi máu tươi nhàn nhạt lan ra trong khoang miệng, hơi thở ấm áp như có như không. Giọng nói của hắn lạnh lùng hơi nghiến răng nghiến lợi, “Thẩm Nhạn Thu, rốt cuộc em có trái tim hay không?”
Đôi tay Hoắc Thành Diễn trượt từ eo cô xuống, bàn tay với khớp xương rõ ràng. Nam nhân dùng sức, một bàn tay bóp lại như muốn cắt đứt eo cô, hắn híp mắt, xoay người một cái, Thẩm Nhạn Thu đã bị hắn giam cầm dưới thân.
“Nếu tôi không thích em tôi có thể để em ngang ngược hoành hành sao, có thể để em cậy sủng mà kiêu sao? Không thích em việc gì tôi phải quản chuyện của người mẹ mê bài bạc kia của em?”
Một bàn tay to linh hoạt thăm dò vào trong, vừa nặng vừa nhẹ nắm một bên nhũ hoa của cô, bầu ngực tròn trịa bị hắn bao lấy.
Hắn biết Thẩm Nhạn Thu không có cảm giác an toàn, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ Thẩm Nhạn Thu lại không tin tưởng hắn như thế, Hoắc Thành Diễn nghĩ đến đây liền bắt đầu nghiến răng nghiến lợi.
Hắn cúi đầu cắn cổ Thẩm Nhạn Thu, mυ”ŧ lấy xương quai xanh của cô, “Quá khứ, hiện tại, tương lai, tôi cũng chỉ có một mình em, ba mươi năm chưa từng đi sai bước nào, lần này lại thua trên tay em, một lòng hướng về em, em còn không muốn sao?”
Thời điểm Hoắc Thành Diễn mới bắt đầu, hắn quả thật không để mối quan hệ này vào mắt, nhưng mà có một số thứ không phải muốn khống chế là khống chế được, hỉ nộ ai nhạc của hắn vì có cô mà trở nên sinh động, hắn làm sao có thể buông tay cô đây.
Thẩm Nhạn Thu hơi ưỡn người, núʍ ѵú vểnh cao được tơ lụa mặc trên người phác hoạ ra.
Cô mở rộng hai chân, trực tiếp câu lấy eo Hoắc Thành Diễn, môi đỏ đón nhận hắn, đáy mắt là ánh sáng lấp lánh, cảm giác như l*иg ghép cả bóng tối lẫn cả dải ngân hà.
Đầu lưỡi mềm mại ấm áp liếʍ từng miếng nhỏ trên vành tai nam nhân, thân thể Hoắc Thành Diễn căng thẳng.
Hơi thở của Thẩm Nhạn Thu giống như một sợi dây vô hình, tinh tế quấn quanh người hắn.
Đôi môi ấm áp kia như mang theo vị ngọt, theo đường máu dũng mãnh chảy vào ngực hắn, trái tim hắn nảy lên thình thịch.
Từ trước đến nay nam nữ hoan ái làm con người ta mê đảo thần hồn, không ai là ngoại lệ.
“Muốn, chỉ cần là thứ anh cho em đều muốn, nhưng anh không được gạt em, không được phản bội em.”
Một khoảng trống cuối cùng trong trái tim Hoắc Thành Diễn cuối cùng cũng được lấp đầy.
Bàn tay hắn nắm lấy nhũ hoa mềm mại kia, ngực của Thẩm Nhạn Thu rất mềm, cầm trong tay còn có cảm giác đàn hồi lại mượt mà.
Đôi mắt hắn sâu thẳm, nhìn chằm chằm Thẩm Nhạn Thu, hai ngón tay kẹp lấy đầṳ ѵú phấn nộn, ngón cái nhẹ nhàng nhấn một cái lêи đỉиɦ nhọn, hai ngón tay không ngừng xoa nắn, giống như thật sự si mê.
Thẩm Nhạn Thu rất thích đôi mắt này của hắn, là một đôi mắt phượng, vô cùng phong lưu, có chút tà khí, có đôi khi hết mực thâm tình, chỉ một cái liếc mắt đã phá tan phòng tuyến của cô.
“Nếu em muốn hết, vậy bây giờ liền cho em.”
Hoắc Thành Diễn cúi đầu ngậm một bên nhũ tiêm, năm ngón tay không ngừng vỗ về chơi đùa thịt mềm.
Đầu lưỡi ướt nóng mang theo vệt nước, đảo quanh đầṳ ѵú của cô, trước ngực Thẩm Nhạn Thu sáng lấp lánh một mảnh, màu sắc hồng hồng, vô cùng kiều diễm.
Thẩm Nhạn Thu ý loạn tình mê, chỉ có thể vuốt ve làn tóc của hắn. Cô nhỏ giọng rêи ɾỉ mang theo run rẩy cùng vui thích, giống như con chim nhỏ bị dọa sợ, muốn chạy trốn nhưng bốn phương tám hướng đều là bẫy rập, làm như nào cũng không thoát khỏi nhà giam, đành phải sa vào vòng xoáy của thợ săn, tận hưởng vui thú không thể kiềm chế.
Hai chân cô gắt gao câu lấy eo Hoắc Thành Diễn, hoa huyệt phấn khích phun ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ, cảm giác thoải mái tê dại xâm nhập vào trong cốt tuỷ.
Thẩm Nhạn Thu thở hổn hển, hơi gấp gáp, bàn tay cô nâng mặt hắn lên, “Giúp em liếʍ một chút được không?”

Bình luận

Để lại bình luận