Chương 5

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 5

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đầu ngón tay Bá Vân lướt qua vùng da bụng mềm mại, có phần tê dại, có phần nhồn nhột, khiến cô không khỏi khom lưng, co bụng lại.
“Hơi nhột.” Cô cười đến xấu hổ.
“Anh chỉ kiểm tra một chút, sờ đến nơi nào bị đau thì nói anh..”
“Được…”
Lòng bàn tay to lớn đầy vết chai liên tục chuyển động trên bụng nhỏ của cô, có một cảm giác thoải mái không nói nên lời, cô còn hy vọng lòng bàn tay anh có thể đi đến nơi khác, ví dụ như ngực……
Làm sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?
Chỉ là cảm giác Bá Vân sờ cô thật sự rất thoải mái…
Bá Vân vừa kiểm tra vừa quan sát khuôn mặt nhỏ của cô.
Mặt Kiều Đình nổi lên một mảng đỏ hồng, nhưng không phải vì đau, ánh mắt thẹn thùng, hàm răng trắng cắn chặt môi dưới, như đang cố kiềm nén điều gì, đầu gối ở trong nước khép sát vào nhau, không tự chủ được ma xát trên dưới, nơi căng chặt chính giữa hai chân vì động tác này mà có cái gì đó kỳ lạ chảy ra ……
Làm sao bây giờ, thật thoải mái……
Ý nghĩ như vậy đã thay đổi thành sắc dục, đôi mắt trong suốt bị nhiễm một tầng sương mù, Bá Vân thấy, đột nhiên một ý nghĩ thôi thúc anh, cúi đầu hôn miệng Kiều Đình ……
“Anh, em đã mang quần áo tới!”
Đột nhiên Bá Thiến xuất hiện, phá vỡ bầu không khí mập mờ.
“Ờ.” Mặt Bá Vân không thay đổi đứng lên, sau khi nhận lấy quần áo, đẩy Bá Thiến ra ngoài, rồi đóng cửa lại.
Bá Thiến nhìn cửa đóng chặt, nghĩ thầm, Kiều Đình thay quần áo, anh trai cũng nên đi ra chứ?
Anh còn ở bên trong làm gì?
Anh muốn giúp Kiều Đình thay quần áo sao?
Hay là vết thương trên người Kiều Đình quá nặng nên không thể tự thay quần áo?
Hu hu…… Sau này Kiều Đình có phải sẽ bị sẹo hay không?
Sau này Kiều Đình sẽ xấu xí sao?
Nếu Kiều Đình trở nên xấu xí không ai muốn cưới thì là lỗi của cô, đến lúc đó đành phải kêu anh trai chịu trách nhiệm cưới người ta về nhà rồi.
Cô nhất định sẽ là cô em vợ tốt hu hu hu……
Bá Vân không biết trong lòng em gái đang tự vấn bản thân, anh cầm quần áo để trên giá, cầm lấy khăn tắm sạch sẽ.
“Bụng không có bị phỏng, em đứng dậy đi, anh giúp em bôi thuốc.”
“Được.” Kiều Đình gật đầu, với sự giúp đỡ của Bá Vân từ bồn tắm đứng lên.
Quần áo cô đều ướt, dán sát vào thân thể, thân hình hoàn mỹ không thể nào che giấu được, làm Bá Vân lúc này không khỏi cương lên.

“Cởϊ qυầи áo ướt ra đi.” Giọng nói Bá Vân hơi trầm xuống, thấp thoáng lộ ra sự áp lực.
Ai?
Cởi?
Ngay trước mặt anh sao?
Trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ của Kiều Đình đỏ bừng.
“Em… Hình như như vậy… Không thuận tiện cho lắm…” Kiều Đình ấp úng khéo léo từ chối.
Làm sao cô có thể không biết xấu hổ cởϊ qυầи áo trước mặt con trai chứ…
Vẻ mặt Bá Vân giật mình như đã hiểu ra.
“Tay em bị thương, tự cởϊ qυầи áo khá bất tiện, anh giúp em.” Bá Vân khéo léo chuyển ý của cô sang hướng khác.
Hả?
Anh giúp cô cởi?
Chắc cô không… Nghe lầm chứ?
Bá Vân để khăn tắm lại chỗ cũ, tay vươn tới nút áo của cô.
Những đốt ngón tay rõ ràng trên bàn tay to thon dài, mỗi một động tác đều ưu nhã giống như diễn viên múa ba lê.
Kiều Đình nhìn anh cởi từng nút, từng nút, thẹn thùng cắn cánh môi đỏ thắm, tuy rằng không biết làm sao, nhưng lời cự tuyệt vẫn không sao nói nên lời.
“Nâng tay lên.”
Giọng nói anh rất hờ hững, ngược lại làm cho Kiều Đình nghĩ rằng mình suy nghĩ nhiều, Bá Vân chỉ muốn xem cánh tay cô có bị thương hay không, nên mới giúp cô cởϊ qυầи áo, là tâm tư của cô không đàng hoàng, nghĩ đến những điều không trong sạch.

Bình luận

Để lại bình luận