Chương 5

Lục Dĩnh liền hiểu hắn muốn làm gì.

Hai chân vì sợ hãi mà run rẩy không ngừng, dây xích ở chân cũng vì đập vào thành bồn tắm mà kêu lên leng keng.

Hoa huyệt thực sự vẫn còn sưng đỏ, đau đớn đến lợi hại. Nếu hiện giờ cự vật của hắn tiến vào không chừng sẽ khiến cô chết mất.

Lục Dĩnh không nhịn được vô thức lùi ra sau một chút, kìm nén bản năng muốn quay lưng chạy trốn.

Đôi mắt lại dâng lên một tầng nước nhìn đến hắn cầu xin.

Nhưng việc này đối với Lạc Nhạn thật không khác gì chỉ càng mời gọi.

Trong làn nước trong vắt, cơ thể trắng như tuyết khiến những vết thâm tím cùng dấu hôn đỏ càng trở nên rõ ràng. Mỹ nhân kiều ái lại yếu đuối không có sức lực phản kháng, không thể phủ nhận là liều thuốc kích thích đối với bất kì nam nhân nào.

Hắn thật nhanh đã tiến đến, hung bạo mà lật người Lục Dĩnh lại khiến cô chịu khổ uống không ít nước.

“Đau lắm… Em xin anh đó!” Cuối cùng Lục Dĩnh cũng không nhịn được mà kêu lên một tiếng yếu ớt. “Còn rất đau… làm ơn mà.”

“Ngoan, tôi sẽ nhẹ nhàng.” Nói rồi hắn để cô đặt tay trên bồn tắm.

Mông nhỏ vểnh lên, hoa huyệt mập mờ trong nước. Bởi vì đang bật sóng mát-xa mà nước không ngừng dập dìu cường độ lớn mà vờn ngoài môi hoa huyệt. Lục Dĩnh cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lạc Nhạn hướng vè nơi đó ngượng ngùng đến đỏ mặt.

Dù có làm bao nhiêu lần, cô vẫn không thể quen thuộc với cảm giác này.

Lạc Nhạn bước vào bồn tắm, bóp một chút gel bôi trơn ra tay rồi mới đưa lên hoa huyệt. Cảm giác mát lạnh đột ngột khiến Lục Dĩnh rùng mình một cái. Dâm thủy cùng từ đó mà chảy ra không ít.

Hắn cẩn thận bôi từ trong ra ngoài, không để chừa ngóc ngách nào. Ngón tay thon dài thật dễ dàng nhờ cảm giác quen thuộc mà tìm được điểm mẫn cảm của người thiếu nữ.

“Đừng mà…” Lục Dĩnh bên dưới vẫn đem theo chút hi vọng cầu xin.

“Sẽ không đau, thả lỏng một chút.” Lạc Nhạn tiến tới, hôn lên môi cô trấn an.

Dương vật nóng bỏng cọ bên ngoài, cảm giác vừa mát lạnh, vừa có chút nóng ấm lướt qua khiến giác quan Lục Dĩnh bị kích thích. Cô không nhịn được mà lắc mông muốn bỏ chạy.

“Ngoan!” Lạc Nhạn trầm giọng nói một tiếng, một tay hắn giữ lấy eo, một tay nắm lấy trái đào căng mọng phía trước. Có lẽ vì chưa phát triển hết, một tay hắn liền dễ dàng ôm trọn lấy.

Quy đầu còn đang nằm ngoài cửa huyệt, từng chút từng chút muốn tiến vào khe động chật hẹp bên trong.

Lạc Nhạn vừa đưa nó lọt vào bên trong liền nghe thấy tiếng bước chân.

Lục Dĩnh cắn chặt môi để không kêu ra thất thanh, ngẩng đầu nhìn lên liền thấy Trình Cẩn đã trở về. Hắn có lẽ cũng vội vàng đến đây, trên người vẫn còn mặc nguyên bộ vest cao cấp.

“Chơi rồi à, hôm nay về sớm thế?” Trình Cẩn nhìn Lạc Nhạn một cái, sau đó tiến tới móc treo chầm chậm cởi ra áo vest cùng quần tây trên người.

“Cậu chưa đọc tin nhắn à?” Lạc Nhạn không ngẩng lên nhìn hắn, chỉ nhìn chiếc lưng mảnh khảnh của Lục Dĩnh rồi đẩy hông luật động bên trong.

Hắn vừa di chuyển. Toàn cơ thể Lục Dĩnh liền mềm nhũn, tay cũng run run dường như muốn rơi vào trong nước. Cô muốn cất tiếng chào hỏi Trình Cẩn, có điều Lạc Nhạn ra vào ngày càng nhanh khiến cô không thể khống chế bản thân, chỉ có thể ưm a vài tiếng.

” Đã dạy dỗ lại chưa?” Trình Cẩn tiến tới, nắm lấy cằm cô gái nhỏ, ” Dạo này không bị đánh trở nên bướng bỉnh sao? Thấy tôi cũng không thèm chào?”

Lục Dĩnh liên tục lắc đầu nguầy ngậy, sợ hắn hiểu lầm yếu ớt lên tiếng: ” Mừng Cẩn ca ca trở về….Ưm”

Chưa kịp nói hết câu liền bị Lạc Nhạn chạm đến điểm G, khiến cả người cô tê dại như có dòng điện chạy qua.

Trình Cẩn cũng không nhiều lời, trực tiếp kéo quần lót xuống lộ ra dương vật lớn đem nhét vào miệng cô.

Lục Dĩnh bởi vì chưa chuẩn bị tinh thần, giật mình vô tình để cọ răng vào nó.

” Khốn khiếp” Trình Cẩn tức giận, tát cô một tiếng ” chát” thật lớn. ” Dạy bao nhiêu lần vẫn không làm được!”

Bình luận

Để lại bình luận