Chương 5

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 5

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nói rồi liền lắc mông rời đi.

Có điều cô ta trăm tính ngàn tính, lần này lại hoàn toàn tính sai.

Doãn gia trong lời cô ta nói, ngồi trong phòng họp lại không thể nào tập trung, trên đầu mũi hắn vẫn còn vương vấn hương thơm của người thiếu nữ kia. Ngón tay gõ gõ xuống bàn phát ra những tiếng lạch cạch tỏ vẻ nhàm chán.

Đối diện Doãn Trạch là một người đàn ông cao gầy, đang chăm chú nhìn bản đồ trong tay.

“Lần này chuyển hàng để Hà Tấn Sâm dẫn đi.” Người đàn ông liếc nhìn dáng vẻ không tập chung của Doãn Trạch, hắng giọng một tiếng rồi đưa tờ giấy trong tay cho người ngồi bên cạnh.

“Vâng.” Gã thô kệch rất nhanh đã nhận lệch rời đi.

“Giang Âm à Giang Âm, hàng lần này có thể gặp chút rắc rối.” Doãn Trạch đưa tay lắc lư ly rượu, chất rượu vàng sóng sánh tỏa ra mùi hương nồng đậm: “Cẩn thận với lũ linh cẩu ở biên giới.”

“Rượu không tệ.” Giang Âm nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, tự mình rót một ly rượu đầy, khiến viên đá tròn trong đó lơ lửng trong làn nước, hắn chăm chú ngắm nhìn màu sắc tươi sáng trong ly.

Giang Âm cầm ly rượu ung dung rời đi.

Doãn Trạch cũng không rảnh rỗi, hắn vậy mà xa cách chưa lâu đã lại nhớ hương vị ngọt ngào của người con gái kia. Nhấc máy lên gọi một cuộc điện thoại: “Cậu chuẩn bị cho thôi một ít thuốc, sau đó đến đón tôi ở…”

Bên này trời đã bắt đầu tối, con đường ngoại thành này bình thường vốn cũng không đông đúc, tầm giờ này cũng rất ít người qua lại, chỉ có một mình Kiều Sơ Vũ cả người ướt đẫm mồ hôi, từng bước từng bước lôi túi đồ về nhà.

“Thật muốn lấy của người ta nửa cái mạng mà!” Cô đặt hai túi đồ lên bàn bếp, sau đó nằm lăm ra sofa. Cả người dính dớp khó chịu, Kiều Sơ Vũ muốn đi tắm ngay lập tức, nhưng lại mệt đến không thể lê thân nổi.

Không ngừng nỉ non kêu lên những tiếng nũng nịu.

Trước đây ông nội thấy cô như vậy, sẽ luôn tiến tới tươi cười dỗ dành cô. Tiếc là hiện tại lại chỉ còn mình Kiều Sơ Vũ cùng di ảnh lạnh lẽo.

Bên ngoài, xe của Doãn Trạch sớm đã đỗ từ xa, chờ đợi “thời cơ” thích hợp, trong tay còn cầm một lọ thuốc trong suốt, không ngừng xoay nó.

Thiết bị nghe lén trong nhà không ngừng truyền những âm thanh dễ nghe tới tai Doãn Trạch, khiến phần thân kia mười phần khó yên vị.

Tay Doãn Trạch từ khi nào bóp chặt lấy chai thuốc nho nhỏ đó.

Kiều Sơ Tuyết kêu ca một hồi cuối cùng cũng lười biếng lê thân dậy đi bật nước nóng. Như vậy thì nấu cơm xong, vừa hay sẽ có nước ấm để ngâm mình.

Hôm nay mua rất nhiều đồ ăn.

Thịt bò tươi mới, rau xanh mơn mởn.

Kiều Sơ Tuyết chạm vào miếng thịt vẫn còn rất dẻo, như vậy chút nữa thái nhất định sẽ dính dao, liền đặt nó vào ngăn đông. Sau đó mới quay đi nhặt rau.

Súp lơ hôm nay rất lớn.

Kiều Sơ Tuyết định bụng sẽ nấu một bữa cơm nhà ba món thật ngon, còn muốn thắp hương cho ông nội một phần, như vậy ông trên trời sẽ không quá lo lắng cho cô.

“Ây da, quên mất cún nhỏ.” Kiều Sơ Tuyết chợt nhớ ra gì đó, đi ra sân sau mở cửa cho con cún cô nuôi vào nhà.

Nói là cún nhỏ, chính là cách gọi quen thuộc.

Kì thật nó không nhỏ bé chút nào, là một chú có golden dáng người rất lớn, tính tình vô cùng thân thiện. Hơn nữa còn có chút ngốc nghếch, ai cũng có thể làm thân với nó.

Nó đứng lên hai chân có thể cao tới bàn bếp, thiếu chút nữa liền có thể cao hơn cả Kiều Sơ Tuyết. Bởi vì sợ Kiều Sơ Tuyết không có bạn bè, cả ngày ở nhà sẽ sinh ra trầm cảm, ông nội trước đây nuôi nó để bầu bạn cùng cô.

“Gâu gâu.” Con chó lớn vừa được thả vào nhà, liền nhảy xồ lên người Kiều Sơ Tuyết.

“Cún nhỏ! Ngồi xuống mau!” Cô bị nó đẩy suýt nữa ngã nhào ra sàn, tức giận hét lên.

“Gư… gư… Gâu.” Cún nhỏ cũng không đến nỗi ngốc, dường như biết bản thân vui đùa quá đà, liền kêu ư ử như xin lỗi. Ngoan ngoãn ngồi một góc.

Bình luận

Để lại bình luận