Chương 5

Louis rũ mắt nhìn quét qua miệng huyệt đang mấp máy, khe hở vốn khô không hiện giờ đang rỉ ra bọt trắng li ti, âm đế bị câu ra bên ngoài cơ thể ưỡn lên, hiện ra dáng vẻ dâʍ đãиɠ, miệng huyệt mềm mại ướt dính, nước da^ʍ chảy róc rách, thực sự vô cùng sắc tình.
Louis ngồi dậy nhìn khuôn mặt ngủ say mềm mại ấm áp của Tạ Chu, trong âm điệu hiếm khi hàm chứa sự tán dương: “Đúng là một đứa bé ngoan.” Sau đó, hắn kéo phéc-mơ-tuya quần xuống, móc dươиɠ ѵậŧ thô tráng đã cương lên ra. Vừa mới được giải phóng, trụ thịt tím đen khiến cho người ta sợ hãi thô tráng phấn chấn bừng bừng, qυყ đầυ ứa ra chất lỏng, bên trên dính đầy chất lỏng trắng đυ.c ẩm ướt.
Hắn đỡ qυყ đầυ thô to chống lên miệng huyệt, phí một chút sức lực để nhét phần đầu vào. Vừa mới tiến vào, thịt mềm dâʍ đãиɠ ở miệng huyệt ướt nóng đã nhiệt tình bao vây lấy, bắt đầu tự phát mυ”ŧ hút lỗ chuông, hút đến nỗi da đầu Louis tê dại. Nhưng đêm nay hắn chỉ muốn tùy tiện dâʍ ɭσạи huyệt da^ʍ lẳиɠ ɭơ này một chút thôi, cũng không dự định làm thật, vậy nên chỉ cắm phần đầu vào rồi thì không tiếp tục vào sâu thêm nữa.
Chờ cho đến khi miệng huyệt mỏng manh non mềm đã thích ứng với kích cỡ của hắn xong, Louis bắt đầu ma sát lên xuống men theo khe thịt hẹp dài, đỡ lấy qυყ đầυ cọ xát đùa bỡn. Bụng dưới của Tạ Chu đang lâm vào hôn mê rõ ràng là phập phồng nhanh hơn so với trước đó, dươиɠ ѵậŧ xinh xắn ở bắp đùi cũng hơi hơi giơ lên, qυყ đầυ dựng thẳng, rỉ ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙. Louis khẽ búng dươиɠ ѵậŧ nhỏ đang ngỏng đầu lên kia, thoải mái thở dài: “Vật nhỏ tham ăn này.”
Miệng huyệt mềm rục mυ”ŧ qυყ đầυ tạo ra kɧoáı ©ảʍ liên tục, Louis cũng cảm thấy chính mình quá cấm dục, chỉ chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này thôi mà đã sắp bắn tinh.
Louis đỡ lấy thứ đỏ tươi kia đang chôn ở huyệt khẩu ướt mềm, thong thả di chuyển. Qυყ đầυ đang lần mò tìm tòi giật một cái, để lên trên một viên thịt nhỏ gồ lên. Trong nháy mắt đó Louis lập tức cảm nhận được huyệt da^ʍ tức khắt sít chặt lại, thịt huyệt điên cuồng xoắn chặt, tiếp theo đó bỗng nhiên phun ra một luồng dâʍ ɖị©ɧ lớn ướt nóng, bị dươиɠ ѵậŧ của chính mình chặn mất lối ra, tràn đầy đến mức khiến miệng huyệt căng phồng.
Qυყ đầυ của Louis bị ngâm trong nước da^ʍ, lại được thịt mềm cắи ʍút̼ đến sung sướиɠ nên nhất thời đã bắn ra. Hắn bắn vào rất cạn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ hỗn độn ở miệng huyệt. Khi Louis vừa mới rút dươиɠ ѵậŧ ra, miệng huyệt đỏ hồng lập tức trào ra từng luồng nước lớn, bắp đùi trắng nõn của Tạ Chu cũng run rẩy từng cơn, đôi chân thon dài bị Louis kéo ra hai bên, để lộ cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ không ngừng phun nước ở chính giữa.
Louis nhìn chằm chằm cảnh tượng dâʍ ɭσạи trước mắt, trên khuôn mặt văn nhã kia hiện lên biểu cảm thỏa mãn, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm khuôn mặt vô tri vô giác của Tạ Chu, tiếp theo đó, mới bọc cơ thể của Tạ Chu vào trong chăn, chỉnh lại quần áo cho tử tế, cuối cùng mới xốc một góc chăn khác lên, trèo lên giường.
Hôm sau khi Tạ Chu thức dậy, mới tùy ý nhấc chân đã cảm thấy làn da ở bắp đùi dính bết lại với nhau, khi tách mạnh hai chân ra thì nữ huyệt lại chảy ra một dòng chất lỏng ấm áp. Tạ Chu luôn luôn cố ý ngó lơ hạ thể quái dị của mình, cơ bản cũng không chạm vào, sự khác thường vào lúc sáng sớm đối với cậu mà nói cũng chỉ là tín hiệu muốn đi vệ sinh, vì thế cậu rút hai tờ giấy rồi chạy nhanh đến nhà vệ sinh.

Bình luận

Để lại bình luận