Chương 5

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 5

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Ngón Tay

Tô Tình khéo léo từ chối, nhưng vẫn giữ vẻ dịu dàng. Những người đàn ông dù bị từ chối vẫn thấy thỏa mãn, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn cô.

Nhưng Tô Tình chỉ chuyên tâm xem biểu diễn. Cô trước đây từng học khiêu vũ. Bốn năm ròng. Vừa để thân thể dẻo dai, vừa để lấy lòng kim chủ. Đáng tiếc, chân cô bị thương, nếu không, cô cũng có thể lên nhảy một bài. Dù sao cô cũng bị vứt bỏ rồi, nhảy cho đàn ông khác xem cũng thỏa mãn hư vinh.

Cô có chút đói. Ánh mắt nhìn về phía quầy thịt nướng. Tình cờ, một người đàn ông bưng thịt nướng và sữa dê đi tới. Hai người nhìn nhau, Tô Tình mỉm cười. Người đàn ông lập tức mang đĩa thịt đến cho cô.

Cô không dùng đũa, chỉ dùng ngón tay xé một miếng thịt, chấm nước sốt, nếm thử.

“Ăn ngon.” Cô liếm liếm môi, nụ cười càng thêm thoải mái.

Một người phụ nữ nổi giận đùng đùng đi tới, kéo tay người đàn ông. “Anh làm gì vậy! Có mà anh muốn lên giường với cô ta thì có!”

Người đàn ông xấu hổ, vội kéo bạn gái đi, trước khi đi còn đặt đĩa thịt nướng trước mặt Tô Tình.

Tô Tình không hề bị ảnh hưởng. Ngón tay thon dài xé thịt, từ tốn thưởng thức.

Khi cô ngẩng đầu, bắt gặp Lý Quân đang dắt một con ngựa đen vào chuồng. Anh ta đứng trong bóng tối, nhưng cô chỉ liếc một cái là nhận ra. Thân hình cao lớn, trang phục bó sát, khuôn mặt cương trực.

Tô Tình vừa cắn miếng thịt, vừa nhìn anh ta chằm chằm.

Anh ta ở trại ngựa này, dường như làm tất cả mọi việc. Quản lý, huấn luyện viên, chăm sóc ngựa.

Người đàn ông dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, nghiêng đầu nhìn sang.

Tô Tình đem miếng thịt nhét vào miệng, sau đó đưa ngón tay dính mỡ của mình lên, chậm rãi mút sạch. Động tác vô cùng mị hoặc.

Lý Quân nhíu mày, quay đầu đi, không thèm nhìn cô nữa.

Tô Tình nở nụ cười.

Đàn ông muốn ngủ với cô nhiều không đếm xuể. Nhưng cô chỉ thích trêu đùa cái người đàn ông luôn nhíu mày khó chịu khi thấy cô này.

Lý Quân. Cô nhẩm cái tên này. Vẫn là “Ngài Phi Thường” dễ nghe hơn.

Khi Tô Tình chuẩn bị về phòng, một nam sinh trẻ măng đi tới, mặc đồng phục phục vụ.

“Chị, để em đỡ chị về.”

Tô Tình lười biếng dựa vào ghế. “Tôi không muốn. Kêu Lý Quân tới bế tôi.”

“Anh… Anh ấy có việc rồi ạ.”

“Vậy thì đợi anh ta xong việc.” Tô Tình cười. “Có máy tính bảng không? Lấy cho tôi xem phim, tiện thể lấy thêm cái chăn.”

Nam sinh không còn cách nào, đành chạy đến chuồng ngựa, hét lên với Lý Quân, người đang tắm cho ngựa. “Anh hai! Chị gái kia không cho em đỡ, một hai phải chờ anh tới… bế chị ấy về!”

Bình luận

Để lại bình luận