Chương 5

Cơ vòng vừa rồi còn chưa phản ứng đột nhiên mở ra, ống thông được đưa vào trong một lần, đập mạnh vào thành trong bàng quang của Bình An.

“Ách… đánh trúng…nó càng ngày càng trướng… Tuấn Kiệt, tôi muốn đi tiểu…”

“Không được, trực tiếp đi tiểu sẽ tổn thương bàng quang, nhất định phải từ từ chảy ra ngoài.”

Bình An trong tiềm thức muốn phản bác Tuấn Kiệt, nhưng trong lúc bàng hoàng, cậu cảm thấy lời nói của Diệp Nhiên có lý, bàng quang của cậu đã đau đến mức không thể làm tổn thương nó nữa, nên cứ để nước tiểu chảy ra từng chút một. .

Tuấn Kiệt thiết lập tốc độ dòng chảy của ống thông, mỗi giây một giọt, chất lỏng trong bàng quang của Bình An phải rất lâu mới có thể chảy ra hết.

“Được rồi, cứ nằm đây đợi nước tiểu chảy ra.” …. Tuấn Kiệt búng ngón tay và bật lại chế độ thôi miên.

“Cậu thích cảm giác nhịn tiểu. Cậu sẽ có đạt khoái cảm khi nhịn tiểu. Khi nhịn đến mức tối đa, cơ thể cậu sẽ luôn ở trạng thái cực khoái. Chỉ khi xả hết nước tiểu, cậu mới thoát ra được trạng thái này. . ”

“Tôi thích nhịn tiểu… Tôi có thể cảm thấy khoái cảm khi nhịn tiểu… Khi tôi nhịn tiểu đến mức cực độ… cơ thể tôi sẽ luôn ở giai đoạn cực khoái… Tôi chỉ có thể xả hết nước tiểu mới thoát khỏi trạng thái này…”

“Cậu muốn đạt được khoái cảm nhiều hơn, liền yêu cầu Tuấn Kiệt khống chế việc đi tiểu của mình, chỉ có Tuấn Kiệt mới có thể mang đến cho cậu hạnh phúc tột cùng.”

“Tôi muốn khoái cảm hơn… cho nên tôi nhờ Tuấn Kiệt kiểm soát việc đi tiểu của tôi… Chỉ có Tuấn Kiệt… Chỉ có Tuấn Kiệt mới có thể mang đến cho tôi niềm hạnh phúc tột cùng…”

Tuấn Kiệt lấy ra chiếc máy rung hắn mua và quấn nó quanh quy đầu cương cứng, quả trứng sưng tấy và bộ ngực cương cứng của Bình An. Bằng cách này, trong suốt quá trình đi tiểu, Bình An sẽ cảm nhận được khoái cảm từ dương vật, trứng và núm vú, từ đó hình thành phản xạ có điều kiện, sau này khi Bình An đi tiểu, những vị trí này cũng sẽ có cảm giác tương ứng.

Tuấn Kiệt hạ chân Bình An xuống, đặt cậu nằm thẳng trên giường, làm cậu ngủ say rồi mới giải phóng trạng thái thôi miên. *** Bình An ngồi trên ghế, dịu dàng liếc nhìn Tuấn Kiệt ngồi bên cạnh.

Hôm qua, với sự giúp đỡ của Tuấn Kiệt, cuối cùng cậu cũng đi tiểu được, nhưng cảm giác khoái cảm khi đi tiểu mang lại đã in sâu vào tâm trí cậu.

Bình An sáng nay thậm chí còn không dám đối mặt với Tuấn Kiệt, nhưng khi chọn chỗ ngồi, cậu vẫn ngồi xuống bên cạnh Tuấn Kiệt. Sau khi thấy Tuấn Kiệt thay đổi tư thế đọc sách, Bình An vội vàng thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào cuốn sách của mình, tay phải cầm cốc nước lên uống một ngụm.

Theo lý mà nói, Bình An hôm qua nhịn tiểu sắp ngất đi, hẳn là đối với nước có chút bóng ma, nhưng khi Bình An nhớ lại chuyện ngày hôm qua, ngoài cảm giác nhịn tiểu, một khoái cảm khác lại ập đến như thể nó đã trở thành một cơn nghiện.

Điều đọng lại trong tâm trí cậu là niềm vui thể xác tột cùng khi nhịn tiểu và niềm vui tinh thần khi được Tuấn Kiệt xoa bụng ra lệnh đi tiểu.

Cha mẹ Bình An từ khi cậu còn nhỏ đều bận rộn với sự nghiệp, không để ý tới cậu nhiều, bảo mẫu được gia đình thuê rất tôn trọng cậu, làm mọi việc theo sở thích của cậu, cậu chưa từng trải qua loại cảm giác bị người khác mạnh mẽ ra lệnh. Cảm giác này khiến cậu thấy mới lạ, gây nghiện vô cùng.

Bình luận

Để lại bình luận