Chương 51

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 51

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ngôn Khả Khả nhìn thấy, lòng như có một ngọn lửa đang thiêu đốt bừng bừng, nấu cho thân thể của cô không khỏi mềm nhũn.
Quân Bạch sờ vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Ngôn Khả Khả thì thấy cô đã ướt đẫm, còn thoang thoảng mùi dâʍ ŧᏂủy̠.
Anh thấy cô căng thẳng chớp mi thì cười khẽ: “Nhìn đây, cơ thể của em không từ chối tôi được!”
Ngôn Khả Khả vừa thẹn vừa lúng túng, nhưng cô không tìm ra lời phản bác, không thể làm gì khác ngoài thẹn thùng cúi đầu, không nhìn khuôn mặt đắc ý của anh nữa.
Quân Bạch ôm lấy Ngôn Khả Khả, để lưng cô tựa vào thân cây khô, hai chân quấn quanh vòng eo cường tráng của anh, côn ŧᏂịŧ lớn nhắm vào, hăng hái từ từ tiến vào tiểu huyệt non mịn của cô.
Côn ŧᏂịŧ lớn vừa vào tiểu huyệt nhỏ hẹp đã lấp đầy không gian bên trong, hai người đều sảng khoái và thỏa mãn “ưm” một tiếng.
Quân Bạch thao chậm rãi, từ từ tăng nhanh tốc độ.
“Lẳиɠ ɭơ, có nhớ tôi không?” Tuy thân dưới đang thao rất mạnh nhưng Quân Bạch vẫn hôn vào gương mặt cô một cách dịu dàng, khẽ hỏi.
Ngôn Khả Khả giống như nắng hạn gặp mưa rào, nghênh đón mưa móc của anh, miệng lại rêи ɾỉ liên tục. Khi nghe anh hỏi, cô gần như trả lời gấp gáp: “Ưm…nhớ…rất nhớ…”
Trong mắt Quân Bạch lộ vẻ dịu dàng và cưng chiều, trái lại cười dâʍ đãиɠ và nói: “Là nhớ côn ŧᏂịŧ lớn của tôi thao sao?”
Ngôn Khả Khả bị anh cắm run rẩy hết cả người, hơn nữa lưng ma sát với thân cây khô làm cho toàn thân đều cảm nhận sâu sắc kɧoáı ©ảʍ lên tận trời.
“Nhớ…ưm…nhớ anh…cũng nhớ côn ŧᏂịŧ lớn của anh…ưm…nhẹ chút…”
Ánh mắt của Quân Bạch đen lại và sâu thẳm, những lúc Ngôn Khả Khả tỉnh táo thì luôn nghĩ một đằng nói một nẻo, thậm chí cố ý làm trái lời anh, chỉ khi cô bị thao sung sướиɠ mới có thể nói những lời mà Quân Bạch muốn nghe.
Quân Bạch nghĩ sở dĩ nguyên nhân cô làm như vậy cũng chỉ bởi vì Vu Dương.
Có điều không sao, rất nhanh Ngôn Khả Khả sẽ biết Vu Dương không hề si tình và đáng tin giống như trong tưởng tượng của cô!
Quân Bạch lấy lại bình tĩnh, thân dưới càng chuyển động nhanh hơn: “Lẳиɠ ɭơ, tôi cũng nhớ em, côn ŧᏂịŧ lớn nhớ em muốn chết!”
“Ưm…sảng khoái…” Ngôn Khả Khả bị thao đến mức sướиɠ không chịu nổi, Vu Dương không thể nào mang lại cho cô kɧoáı ©ảʍ như thế.
Bỗng nhiên một loạt tiếng sột soạt truyền đến, Ngôn Khả Khả vội vàng che miệng, siết chặt vòng eo của Quân Bạch, hoảng sợ và quan sát động tĩnh xung quanh.
Do quá căng thẳng, thịt non trong tiểu huyệt Ngôn Khả Khả co rút nhanh chóng, mυ”ŧ chặt côn ŧᏂịŧ lớn của Quân Bạch, khiến anh nửa bước khó đi, mồ hôi dần thấm ra trên trán.
Trong bóng tối, âm thanh của hai người dần dần đến gần, sau đó họ ngừng lại ở cách đó không xa.
“Vợ dâʍ đãиɠ à, nhanh nhanh lên, nhớ em muốn chết!” Giọng chàng trai thúc giục.
“Chồng ơi, đừng có vội vàng chứ.” Cô gái nũng nịu và cất giọng quyến rũ: “Người ta mới mua váy đó, không được làm bẩn đâu.”
“Vậy em nhanh chóng cất kỹ nó đi, côn ŧᏂịŧ của anh cứng sắp nổ tung mất rồi!” Giọng điệu của chàng trai không chịu nổi nữa.
“Được rồi được rồi, em sẽ không để chồng nhỏ của em chịu ấm ức đâu.” Cô gái đáp.
Sau đó lại là một loạt tiếng lá cây sột soạt, rồi lại nghe cô gái nói tiếp: “Được rồi, chồng ơi, em đã chuẩn bị xong, mau lấy côn ŧᏂịŧ lớn ra chơi em đi!”
Rất nhanh, ở trong rừng cây ở cách đó không xa vang lên âm thanh thân thể va vào nhau “bạch bạch bạch” và tiếng rêи ɾỉ phóng đãng của nam nữ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận