Chương 51

Dưới sự liếm láp hăng say của sói trắng, dương vật của Vân Thanh đã dựng thẳng lên. Lúc này, Vân Thanh đã không còn thỏa mãn với sự liếm láp của sói trắng nữa.
“Lạc Lạc, đừng liếm nữa, biến về hình người rồi nằm lên đây.” Vân Thanh thở hổn hển nói.
Sói trắng kêu lên một tiếng “Ngao”, sau đó ngoan ngoãn biến trở lại thành hình người nằm trên giường. Sói trắng nhỏ biến thành thiếu niên có mái tóc trắng tuyệt đẹp, trên đầu có hai chiếc tai lông xù. Vẻ ngoài tinh xảo nhưng không kém phần yêu kiều, làn da mỏng manh như tuyết, đôi chân thon dài và bàn chân mềm mại trắng nõn như ngọc trông cực kỳ đáng yêu.
Vân Thanh nhìn thiếu niên xinh đẹp hấp dẫn trước mặt, y không kiềm được nuốt nước miếng, “Lạc Lạc, dang rộng chân ra cho lớn ca nhìn xem hoa huyệt của đệ có đang chảy nước không.”
Thiếu niên ngoan ngoãn dang chân ra để lộ hoa huyệt non nớt bên dưới. Hoa huyệt mịn màng không có một cọng lông với mép thịt đầy đặn, cái khe phía dưới vừa khít vừa nhỏ, miệng huyệt hồng hào chảy ra thứ nước trong suốt trông vô cùng dâm mỹ và quyến rũ.
Vân Thanh đưa tay vuốt ve hoa huyệt bé nhỏ khiến người ta muốn đâm dương vật vào ngay lập tức.
“Thật đẹp…” Nói xong, Vân Thanh cúi đầu hôn lên hoa huyệt. Đầu lưỡi của y liếm khe huyệt nhỏ bé, môi bú mút âm đế ngon lành phát ra những âm thanh dâm đãng, thở hổn hển liên tục.
Không mất nhiều thời gian để Vân Lạc lên đỉnh, nước dâm tràn lan chảy vào miệng Vân Thanh nên y cứ thế nuốt xuống hết.
Vân Lạc đã sung sướng nhưng dương vật của y vẫn còn cương cứng. Dù rất muốn đụ hoa huyệt của cậu, nhưng cuối cùng Vân Thanh vẫn kiềm nén được ham muốn này.
“Lần này tha cho đệ.” Nói xong, Vân Thanh nhấc chân cậu lên, đặt dương vật to lớn của mình kề sát hoa huyệt hồng hào và đẫm nước.
Dương vật áp vào khe huyệt, quy đầu cọ vào âm đế.
Vân Thanh đong đưa cái eo của mình qua lại để cọ xát hoa huyệt của thiếu niên.
Hoa huyệt của thiếu niên vô cùng non mềm và vẫn chưa bị khai bao. Sau hơn chục lần cọ xát, Vân Thanh đã làm cho hoa huyệt đỏ bừng trông hơi đáng thương, nhưng trên khuôn mặt của cậu không hề có biểu cảm đau đớn mà ngược lại còn rất thích thú.
“Ha… Ư… Hoa huyệt ngứa quá… Không chịu nổi nữa…”
“Đại ca… Nhanh lên… Nhanh lên…”
Tiếng rên rỉ phóng đãng của Vân Lạc càng kích thích ham muốn của Vân Thanh.
“Ngoan, lớn ca hiểu rồi… Đại ca sẽ cọ hoa huyệt nhanh hơn…”
Vân Thanh nhìn chằm chằm vào dưới háng của mình, thấy dương vật nổi gân xanh dữ tợn đang cọ qua cọ lại hoa huyệt non nớt. Lúc y nhìn thấy hoa huyệt nhỏ của cậu bị chính dương vật của mình làm sưng đỏ lên, khoái cảm của Vân Thanh cũng dần lên đến đỉnh điểm.
Cọ xát hoa huyệt không sướng bằng đụ hoa huyệt, quan trọng hơn là không được cọ quá lâu nếu không sẽ làm đau Vân Lạc, nếu bị đau thì lần sau cậu sẽ không chịu để lộ hoa huyệt cho y cọ nữa.
Vân Thanh biết rõ điều này nên không cọ được bao lâu đã bắn ra tinh dịch của mình lên bụng cậu. Sau khi bắn tinh, Vân Thanh hôn cậu rồi nói: “Lạc Lạc, sau này ngoại trừ lớn ca thì đệ không được phép cho người khác chạm vào hoa huyệt, nhớ chưa?”
“Dạ…”
Vân Lạc mơ màng đáp lại, nhưng cậu cũng chẳng để tâm đến những lời này lắm.
Không để cho người khác chạm vào hoa huyệt, cậu cố gắng là sẽ làm được.
Không cho nhị ca chạm vào hoa huyệt, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Nhị ca là của cậu.
Cậu là của nhị ca.
Không ai có thể cản được.
HẾT

Bình luận

Để lại bình luận