Chương 51

Lồn nhỏ đã khôi phục sau mấy ngày, nhưng bên trong lại có vật gì đó không biết tên, nó nhô lên trong bụng cậu, khiến bụng cậu phồng lên, toàn bộ bụng đều nhô ra.

Mấy ngày nay Bình An tinh thần hoảng sợ, sợ có người phát hiện mình biến thái như vậy, dương vật của cậu rỉ ra nước tiểu, một bên ngực sưng lên như vú phụ nữ, một bên thì sưng tấy liên tục rỉ sữa, bụng cũng sưng lên như bà bầu.

Sáng nay, cậu và Tuấn Kiệt đã tách ra, cậu đã thu dọn đồ đạc, đang chuẩn bị trở về ký túc xá để Tuấn Kiệt cho phép cậu đi tiểu, đột nhiên cậu bị một người lạ mặt đang chạy trên sân đụng phải, Bình An bị tông trúng.

Cậu ngã xuống đất, bụng dưới chạm vào lề đường, một lượng lớn nước tiểu bị ép ra khỏi bàng quang, tuy nhiên, tã lót cũng đã hấp thụ đến mức cực hạn, nước tiểu dư thừa làm ướt quần của Bình An.

Bên cạnh không có Tuấn Kiệt, Bình An ngơ ngác, cuối cùng đành phải chạy về ký túc xá, quần ướt dính chặt vào người, Bình An cảm giác dọc đường mọi người đều đang nhìn mình.

Bọn họ sẽ thì thầm thảo luận với nhau, “Thì ra Bình An là người như vậy.”

“Người to lớn như vậy mà nước tiểu cũng không nhịn được sao?”

“Bao nhiêu tuổi mà còn tè ướt quần?”

“Thật xấu hổ quá, quần bị nước tiểu làm ướt hết rồi kìa.”

Lúc Bình An trở về ký túc xá, Tuấn Kiệt vẫn chưa trở lại, Bình An không có tâm tư sửa soạn bản thân, liền nằm trên giường thả lỏng đầu óc.

Tại sao cậu không thể kiểm soát được dương vật của mình?

Tại sao cậu lại là kẻ biến thái rỉ nước tiểu và sữa?

Tuấn Kiệt đối xử tốt với cậu như vậy có đáng hay không?

Đây là những gì Tuấn Kiệt nhìn thấy khi hắn trở lại ký túc xá. Tuấn Kiệt vội vàng đặt cuốn sách đang cầm xuống, vội vàng đi tới chỗ Bình An, bế Bình An xuống giường, ôm cậu vào lòng.

“Cậu bị sao vậy? Tại sao cậu lại khóc?”

Mặc dù Bình An thường xuyên rơi nước mắt khi ở bên hắn, nhưng phần lớn đó là những giọt nước mắt sinh lý khi đụ địt, hoặc là do cậu quá thẹn thùng, khẩn trương nên rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên cậu khóc thầm một mình mà không có lý do như thế này.

“Tôi dâm quá… Tôi ghét cơ thể của mình quá… Tôi phải làm sao đây, Tuấn Kiệt… Tôi không muốn rỉ nước tiểu…”

“Mọi người đều nhìn thấy… mọi người đều nhìn thấy… Tôi rỉ nước tiểu…”

“Tuấn Kiệt, tôi phải làm sao đây…thân thể tôi xấu quá…”

Nước mắt Bình An chảy xuống gò má, đau đớn kêu lên, mọi người đều nhìn thấy thân thể thấp hèn của cậu. Tuấn Kiệt sửng sốt khi nhìn Bình An đang khóc, khuôn mặt đầy nước mắt và nước mũi.

“Cậu không muốn rỉ nước tiểu và sữa nữa phải không?” Tuấn Kiệt cúi đầu, chắc chắn hỏi.

“Tôi không muốn nữa! Tôi không muốn nữa! Thân thể của tôi chỉ thấp hèn trước mặt cậu là đủ rồi. Tôi không muốn người khác nhìn thấy… Tuấn Kiệt, tôi không muốn bị người khác nhìn thấy.”

Bình An ôm chặt lấy Tuấn Kiệt, cậu chỉ muốn thể hiện dục vọng của mình với Tuấn Kiệt, cũng chỉ muốn thể hiện sự dâm đãng của mình với Tuấn Kiệt. Tuấn Kiệt xoa đầu Bình An.

“Là cậu tự mình muốn.” …

Khi Bình An tỉnh lại, cậu phát hiện mình không nhìn thấy gì nữa, giống như đang ở trong một chiếc hộp hình chữ nhật khép kín, toàn thân bị trói chặt.

Bình luận

Để lại bình luận