Chương 51

Mà Khương Chanh đã mất ý thức tự chủ từ lâu, thấy phương pháp này có thể ngăn ngứa liền lập tức một bên khóc lóc, một bên liều mạng đem ngón tay thọc vào hạ thân chính mình.

“Thật ngứa…. ô, ca ca cứu ta…”

“Ta xin lỗi, thực xin lỗi ca ca…… Ta sai rồi, thật là khó chịu.”

Khương Chanh đầy mặt ửng hồng, trên mặt cậu đều là nước mắt. Mắt thấy thời gian không sai biệt lắm, Khương Thanh mới miễn cưỡng để Khương Chanh bẻ mông ra.

Sau đó không màng Khương Chanh ăn đau giãy giụa, cường ngạnh đem nguyên cây đều nhét vào hậu huyệt lửa nóng. Lại một đạo nướ© ŧıểυ phun vào.

Khương Chanh cảm giác chính mình giống như đang ở trong sa mạc rồi được dòng nước lạnh thấu tim tưới từ đầu đến chân, cả người thoải mái không thể tưởng tượng. Động tác giãy giụa dần nhỏ xuống, cuối cùng Khương Chanh đầy mặt say mê bị Khương Thanh rót nướ© ŧıểυ.

Khương Thanh thấy hiệu quả động dục đã bị nướ© ŧıểυ áp chế xuống, mới từ từ rút ra côn ŧᏂịŧ ra. Sau đó, vì không để nướ© ŧıểυ chảy ra còn tri kỉ nhét cho Khương Chanh một cái qυầи ɭóŧ. Nhục huyệt vốn nhỏ hẹp lại bị qυầи ɭóŧ tắc đến kín mít, bụng Khương Chanh bị nướ© ŧıểυ tưới tràn đầy, cậu thậm chí còn có thể nghe được tiếng nước đang lay động.

Khương Thanh thấy Khương Chanh bình tĩnh lại, đầy mặt thẹn thùng nằm trên bãi nướ© ŧıểυ của mình, liền quay người rời đi. Khương Chanh hoài nghi nhân sinh tê liệt ngã xuống sàn nhà.

“Ta như thế nào sẽ như vậy…”

Khương Chanh không thể tin mà chảy nước mắt, nhưng rồi lại không thể ức chế mà đối với nước tiểu sinh ra khao khát. Thậm chí còn nhịn không được liếʍ láp nướ© ŧıểυ dính lên áo.

Cảm nhận dư vị sót lại, Khương Chanh nhịn không được vừa nghĩ đến côn ŧᏂịŧ và nướ© ŧıểυ của Khương Thanh, một bên loát động hạ thân mình…

Khương Chanh cùng Khương Thanh quan hệ nhanh chóng tốt lên. Cha mẹ hai người rất vui mừng, bởi vậy đối với hai người luôn dính vào một chỗ không chỉ không hoài nghi, thậm chí còn hỗ trợ trong một số tình huống.

Mẹ kế của Khương Chanh, đối với tính cách con trai mình hiểu rất rõ ràng. Nàng đối với việc Khương Chanh đột nhiên trở nên ngoan ngoãn rất vui sướиɠ, hơn nữa còn đem công lao này đều đặt lên người Khương Thanh.

“Ba, mẹ, ta cùng ca ca vào phòng đây.”

Khương Chanh giống như một tiểu đệ đệ bình thường, tung ta tung tăng mà đi theo ca ca vào trong phòng. Lưu lại cha mẹ hai người ngồi trên sô pha xem TV. Nhưng bọn hắn không biết là, anh em hai người trở lại trong phòng không phải vì chơi trò chơi…

Bình luận

Để lại bình luận