Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Ngoại Truyện 2

Không biết có phải liên quan đến việc Tả Khuyết có một đôi mắt mê người hay không mà từ nhỏ, vận đào hoa của anh đã đặc biệt tốt, các cô gái thường xuyên đến thổ lộ, bày tỏ với anh.

Nhưng nói thật, Tả Khuyết rất khó chơi với con gái bởi vì anh luôn vô tình chọc cho họ tức giận.

Người con gái duy nhất có thể chơi với anh lâu dài là Hoa Trĩ —

Đó là do Chu Kỳ thích con gái nhà người ta nên vẫn hay thường kéo Hoa Trĩ đến tham gia vào các hoạt động của đám nam sinh.

Trên thực tế, Tả Khuyết cũng đã từng tiện miệng nói vài câu khiến Hoa Trĩ khóc ầm lên.

Cụ thể là chuyện như thế nào thì anh đã quên mất.

Chỉ nhớ rõ khi đó Hoa Trĩ khóc lóc đi tìm Chu Kỳ cầu an ủi.

Ngày hôm sau, Chu Kỳ liền chạy tới, hưng phấn mà ôm lấy Tả Khuyết, nói: “Đúng là anh em tốt! Nhờ cậu mà tớ đã thoát khỏi kiếp cô đơn!”

“…”

Vì thế tình anh em vững chắc của bọn họ đã xuất hiện một khe nứt tên là “Hoa Trĩ”.

Tả Khuyết không có hứng thú làm bóng đèn, cũng không thích cơm chó, lại càng sợ chính mình không cẩn thận khiến bạn gái người ta tức đến phát khóc, cho nên mối quan hệ giữa anh và Hoa Trĩ vẫn luôn bình đạm như nước.

Lúc sinh viên còn đang trong đợt huấn luyện quân sự thì thời tiết cực kỳ nóng bức

Tuy rằng việc huấn luyện không quá khó khăn, nhưng đối với một đám cậu ấm cô chiêu thì vẫn có chút không chịu nổi, lâu lâu sẽ có vài sinh viên bị cảm nắng, đưa vào phòng y tế.

Buổi chiều hôm đó ve kêu ồn ào.

Tả Khuyết và Chu Kỳ ở chung một nhóm, huấn luyện viên để họ đứng tư thế quân nhân trong chốc lát rồi cho họ nghỉ ngơi dưới bóng râm.

Tả Khuyết ngại nền xi măng vừa cứng vừa nóng nên không ngồi mà lười biếng đứng dựa vào tường gạch đỏ phía sau.

Anh híp mắt, ngửa đầu lên nhìn lá cây rào rạt trong gió.

Lúc này bỗng dưng Chu Kỳ sốt ruột hoảng hốt đứng lên, nói với huấn luyện viên điều gì đó rồi vội vàng chạy vào phòng y tế cách đó không xa.

“Cậu ta bị làm sao vậy?” Tả Khuyết hỏi người anh em bên cạnh

“Bạn gái của cậu ấy bị đưa vào phòng y tế.”

Hoa Trĩ? Tả Khuyết nhướng mày nhớ tới bộ dạng yếu ớt mảnh mai của cô, không có gì đáng ngạc nhiên hết.

Không qua bao lâu, một người nữ sinh bước ra từ phòng y tế.

Tả Khuyết vội vàng liếc mắt nhìn một cái, không thấy rõ mặt.

Nhưng thấy bộ quân phục rằn ri màu xanh lục phác họa ra dáng người phập phồng quyến rũ của đối phương, anh liền biết đó không phải là Hoa Trĩ.

Tả Khuyết thu hồi tầm mắt.

Cậu bạn bên cạnh tiến lên rồi cùng đám nam sinh trò chuyện

“Cô gái kia là ai vậy? Lớn lên rất đẹp, ngực lớn eo thon.”

“Đồng Vận” Một nam sinh lên tiếng, “Một bức ảnh trong buổi huấn luyện quân sự của cô ấy đã rất hot trên mạng, vậy mà cậu không biết sao?”

“Tớ không giống như cậu, mỗi ngày nhìn chằm chằm mấy em gái xinh đẹp.”

“Thực ra thì diện mạo của cô ấy không gọi là đỉnh cao trong giới giải trí, nhưng khí chất thì lại rất tuyệt vời! Trong nhu có cương, vừa quyến rũ lại vừa lạnh lùng… Tớ từng mời cô ấy về công ty nhà tớ làm nghệ sĩ nhưng bị cô ấy từ chối. Hỏi muốn làm hot girl mạng không, cô ấy cũng không cần… Chậc, không biết là thanh cao thật hay vẫn là lạt mềm buộc chặt.”

“Vậy cậu có tính cưa đổ người ta không?”

“Cưa cái rắm, người theo đuổi cô ấy không biết phải xếp hàng dài đến mức nào… Cậu nhìn xem, chắc chắn cậu ta sẽ bị cô ấy cự tuyệt.”

Nghe vậy, Tả Khuyết cũng nâng mí mắt lên, hứng thú nhìn qua.

Từ góc độ của anh chỉ có thể thấy góc nghiêng của cô.

Cây cối xanh tươi, ánh mặt trời xuyên qua tán lá dừng trên người con gái đó.

Cô thắt bím tóc xương cá, dáng người thẳng tắp, nhìn rất có sức sống, mang cho người ta cảm giác tràn đầy năng lượng.

Bỗng nhiên Tả Khuyết nhớ tới một loại thực vật — cây bạch dương.

Như trong《 Tán dương bạch dương 》 có viết: “Đó là loại cây nỗ lực vươn mình đầy kiêu hãnh, thân cây thẳng tắp, cành lá xum xuê.”

Cô có làn da trắng sáng, lộ rõ lên sự nõn nà, đối lập hẳn với nam sinh rám nắng kia.

Cô nở một nụ cười đúng mực, lẳng lặng nghe nam sinh kia nói chuyện.

Tả Khuyết nhìn một lát, nhịn không được mà nhếch môi.

Nụ cười giả vờ kia của cô chắc hẳn là do luyện mà thành, tuy vậy lại không làm người ta cảm thấy cứng đờ và khó chịu.

Tả Khuyết lười nhác ngáp một cái.

Lúc này nam sinh đã ủ rũ rời đi.

Hoa Trĩ và Đồng Vận là bạn cùng ký túc xá, quan hệ giữa hai người cực kỳ tốt.

Khi Hoa Trĩ tới tìm Chu Kỳ, đôi lúc Tả Khuyết cũng sẽ chú ý tới Đồng Vận đi ở phía sau.

Bình luận

Để lại bình luận