Chương 52

Tạ Uyển Nhiên ngủ một giấc rất lâu mới tỉnh , cuối cùng bị Tô Hưởng đánh thức, cô mê man mở mắt ra, thấy Tô Hưởng liền vươn tay muốn hắn ôm. Tiểu nữ nhân tư thế làm nũng này chọc cho người yêu thương đến xương tủy, Tô Hưởng nhào tới hôn cô làm hơi thở trở nên gấp gáp,mới giúp cô thay váy ngủ ôm ra ngoài.
Tạ Uyển Nhiên có chút bơ phờ , một bàn ăn phong phú như vậy mà không có món nào hợp khẩu vị của cô, ăn qua loa vài miếng lại muốn ngủ, hai nam sinh yêu thương cô , khuyên cô ăn thêm chút nữa, Tạ Uyển Nhiên không lay chuyển được,bị Tô Hưởng đút thêm mấy miếng đậu phụ.
Tô Hưởng một bên đút cô vừa nói, ” cô giáo à, nghỉ hè này cô có sắp xếp gì chưa?” Tạ Uyển Nhiên suy nghĩ một chút, lắc đầu.
“Vậy chúng ta đi du lịch có được không? ” Lục Dữ nhanh miệng đề nghị.
“du lịch? Đi chỗ nào a? ” Tạ Uyển Nhiên nuốt xuống một miếng ăn.
“cô muốn đi chỗ nào? ” Tô Hưởng tỉ mỉ thay cô lau khóe miệng .
Tạ Uyển Nhiên tỉ mỉ suy nghĩ một chút: “Đi biển a !, ta muốn bơi lội. ”
Vừa nghe là biển, Tô Hưởng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường: “Vậy cứ quyết định như vậy, buổi tối em liền mua vé, hai ngày sau xuất phát thế nào? ”
“Ngươi xem đó mà làm thôi. ” Tạ Uyển Nhiên ngáp một cái, ” có điều em không về quê sao?”
“không cần , em nói với ba mẹ muốn học thêm, cùng với Lục Dữ,”Tô Hưởng lại lộ điệu cười vô hại Tạ Uyển Nhiên tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, cái gì học bù, đều từ trên người nàng bù lại!
” Lục Dữ đâu? Em nghỉ không cần về nhà sao? ” lần trước thì thấy Lục Dữ một người ở, làm cho Tạ Uyển Nhiên có chút hiếu kỳ.
Lục Dữ cười cười: “Ba mẹ ta qua đời rất lâu rồi, trong nhà không có người thân thích, cho nên liền ở một mình. ”
Tạ Uyển Nhiên giật mình, không nghĩ tới Lục Dữ là tình huống này, cô hơi mang vẻ áy náy nói: “Xin lỗi a. . . ”
“Không có việc gì,cô giáo không ghét bỏ em là được. ” Lục Dữ nhếch miệng cười, lộ ra một hàng răng trắng. Tô Hưởng ở bên cạnh trừng mắt lườm hắn, đã biết giả bộ đáng thương để tranh thủ chút đồng tình của cô giáo.
“Làm sao sẽ ghét bỏ em được. ” Tạ Uyển Nhiên nhanh tỏ thái độ, “bình thường nếu quá cô đơn em có thể tới đây ăn cơm,”lời nói xong cô còn hơi hồi hộp liếc nhìn Tô Hưởng chút.
Lục Dữ nhanh chóng đáp ứng: ” được ạ! , cảm ơn cô giáo nhiều ạ, em sẽ cố gắng nghiên cứu nhiều sách dạy nấu ăn!”
Tô Hưởng tự tiếu phi tiếu nhìn Tạ Uyển Nhiên liếc mắt,hắn biết chắc cô nhẹ dạ , bằng không làm sao hắn cô thể ép cô theo ý hắn mỗi lần trên giường đây?
Nghĩ như vậy Tô Hưởng liền nghiêm mặt: ” cơm ăn xong rồi, mày cũng về nhà đi.”
Lục Dữ tâm tình tốt không tính toán với hắn, nói với Tạ Uyển Nhiên: ” cô giáo , em chút nữa sẽ về , ngày mai em lại tới.”
” đừng tới đây, ngày mai hãng tới!” Tô Hưởng kéo hắn , không phân lượng một đường đẩy ra cửa, đùng một tiếng đóng cửa chặt.
Tạ Uyển Nhiên ở bên bàn cơm che miệng cười: “Không nghĩ tới em lại ăn lại nhiều giấm như vậy? ”
Tô Hưởng nghiến răng, không tính toán với cô, tối nay trừng trị cô thật nặng, đi thẳng qua dọn dẹp bát đũa.
Vì vậy vào ban đêm Tạ Uyển Nhiên vì lời nói của mình mà phải trả một cái giá thảm thiết,xét thấy hai miệng nhỏ đều sưng đỏ , hắn ngược lại không lên súng thật đạn thật nữa, còn thay cô bôi thuốc thật tốt, đem nữ nhân này mài đến toàn thân mềm ra.hai viên anh đào trước ngực bị hắn mυ”ŧ vừa đỏ vừa sưng, ngón tay cắm trong tiểu huyệt cắm qua lay phải mà bôi thuốc, mỗi lần sắp đến hắn lại rút tay ra, qua khắc ấy lại bắt đầu dằn vặt cô, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy không biết bao nhiêu . cuối cùng rốt cục trong tiếng rên ” cô chỉ thích em nhất” hắn mới cho cô sảng khoái mà cao triều một lần, sau đó nhét ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào chân cô mới thỏa mãn ôm cô đi ngủ.

Bình luận

Để lại bình luận