Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Lời Nói Dối Và Sự Thân Mật Bị Đánh Thức
“Con thuận miệng hỏi thôi mà.” Tô Yểu nghĩ có thể giấu đến lúc nào hay lúc đó. Việc mẹ cô ép cô đi xem mắt là tiền trảm hậu tấu, vậy chuyện của Lương Sở Uyên cô cũng có thể làm tương tự, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông. Rốt cuộc ấn tượng của Lương Sở Uyên đối với Mộc Vi đã có chút thay đổi.
Bà ngồi lại xuống sofa, suy nghĩ một lát, như tìm được niềm vui mới, quay đầu nói: “Vậy con kể cho mẹ nghe cậu ta là người thế nào đi?”
“Chuyện này để sau đi mẹ.” Tô Yểu xua tay, đi về phòng, “Tối nay con qua nhà bạn ngủ nhé.”
“Bạn nào thế?”
“Bạn học cấp hai thôi ạ, chẳng phải lâu lắm con mới về sao, hôm nay mới liên lạc được.”
Mộc Vi không nghĩ nhiều, vừa lúc Tô Nguyên lại hỏi bà chuyện cậu trai đưa khăn quàng cổ thế nào, bà bị phân tâm, cũng không hỏi tiếp nữa.
Nhét vội bộ đồ ngủ vào túi, Tô Yểu thở phào nhẹ nhõm. Ngần này tuổi mới yêu đương, lại cứ lén lút như yêu sớm vậy. Tuổi trẻ này xem ra cũng không quá nhàm chán.
________________

Khách sạn cách khu nhà không xa, lái xe qua đó, lấy phòng xong xuôi cũng chỉ mất nửa giờ đồng hồ. Trong phòng ấm áp, Tô Yểu cởi áo khoác, chỉ mặc chiếc áo len mỏng bên trong, chất liệu mềm mại ôm sát lấy đường cong cơ thể, phác họa nên dáng vẻ yêu kiều. Lương Sở Uyên xách túi của cô vào cửa, suốt quá trình không hề nhìn vào mắt cô. Lúc này cô mới nhận ra anh cũng chẳng mang theo đồ đạc gì.
“Sao anh…”
Cửa vừa đóng lại, trước mắt liền tối sầm, lời Tô Yểu còn chưa nói hết đã bị đôi môi nóng bỏng chặn lại. Lương Sở Uyên hôn cô cuồng nhiệt, ngấu nghiến bờ môi cô, mút lấy chiếc lưỡi mềm mại. Một tay anh giữ chặt eo cô, tay kia cũng không hề yên phận, luồn vào vạt áo cô, trực tiếp nắm lấy bầu ngực căng tròn. “Ưm…” một tiếng, Tô Yểu cảm nhận được vật cứng rắn đang thúc vào bụng dưới của mình. Cô muốn bảo Lương Sở Uyên bật đèn, nhưng lại không muốn anh nhìn thấy bộ dạng bối rối của mình lúc này. Nụ hoa bị nắm lấy, một dòng điện chạy dọc sống lưng xuống thẳng hoa huyệt, cánh môi hé mở vì bị kìm nén, như thể sắp có dòng nước tuôn trào. Hơi thở cô cũng trở nên khó khăn vì thiếu dưỡng khí.
“Sở Uyên… Sở Uyên… Đừng…”
“Xoẹt” một tiếng, áo lót bị kéo rách. Tô Yểu không ngờ Lương Sở Uyên lại thô bạo đến vậy. Mông cô bất ngờ bị nhấc bổng lên, cả người cô cao hơn anh nửa cái đầu, bộ ngực đầy đặn ép thẳng vào mặt anh. Nụ hồng được nội y nâng đỡ, bị hàm răng anh gặm cắn không những không đau mà còn ngứa ngáy lạ thường. Tô Yểu rên rỉ khe khẽ, thanh âm mềm mại như tơ, quấn lấy vành tai Lương Sở Uyên, kích thích đến mức hạ bộ anh căng trướng đau nhức, cách lớp vải quần thúc vào cửa huyệt, đâm đến hoa huyệt ướt đẫm.
Căn phòng yên tĩnh, trống trải, chỉ có tiếng rên rỉ yêu kiều của người phụ nữ vang vọng. Nhưng nếu lắng tai nghe kỹ, sẽ nhận ra trong đó còn lẫn cả tiếng thở dốc gấp gáp, kìm nén của người đàn ông, cùng với âm thanh liếm mút đầu vú chùn chụt. Rõ ràng không có sữa, vậy mà lại tạo ra cảnh tượng khiến người ta đỏ mặt tim đập như vậy. Tô Yểu bị anh trêu chọc trên dưới làm cho cơ thể càng thêm trống rỗng hư không. Cô nhấc chân vòng qua eo anh, “Đi… đi lên giường được không.”
Thế nhưng Lương Sở Uyên lại lắc đầu. Trước ở đây đã, lát nữa lên giường sau. Anh không nói lời nào mà lột sạch quần áo vướng víu dưới hạ thân hai người. Trước khi côn thịt tiến vào tiểu huyệt, quy đầu còn ma sát nơi âm đế hồi lâu như đang hôn môi. Tra tấn một hồi, mật dịch đã tuôn ra không ít, đến khi nước chảy thành sông anh mới thật sự tiến vào.
“A a…” Đầu ngón tay Tô Yểu siết chặt lấy bờ vai Lương Sở Uyên. Cô mới nếm trải mùi vị tình dục chưa lâu, vẫn chưa quen với vận động mạnh mẽ như vậy. Hơn nữa Lương Sở Uyên lại quá lớn, ra vào tàn nhẫn, côn thịt ma sát với vách thịt non mềm, bên trong vừa nóng rát vừa đau đớn.
Đèn không bật, Tô Yểu không nghe được suy nghĩ của anh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận