Chương 52

Không biết qua bao lâu, bên ngoài vang lên một tràng tiếng gõ cửa rầm rầm, sau đó, giọng Thẩm Qua xuyên thấu qua cánh cửa truyền đến, hắn nói “Chu Mạt Mạt, em ra đây đi, chúng ta nói chuyện với nhau đi em…”
Cô không dám lên tiếng, cô không biết hắn muốn nói gì, nói cô nợ hắn sao? Vậy cô nợ hắn quá nhiều, tiền cũng không nói, hai năm cô dọn vào nhà họ Thẩm, tiền sinh hoạt phí của hắn toàn bộ cho cô, hắn cho cô thời gian bảy năm này, cô cũng không biết làm thế nào mới có thể trả…
“Chu Mạt Mạt ” Thẩm Qua đề cao âm lượng một chút.
Nhưng mà cô vẫn thờ ơ, suy nghĩ một hồi lâu, cô cũng không biết phải làm như thế nào, vì thế cách cánh cửa, cuối cùng rầu rĩ nói một câu “Thẩm Qua, anh về trước đi ”
Cô tưởng Thẩm Qua nghe xong sẽ đi, ai ngờ, người bên kia đột nhiên hét lớn một tiếng.
“Mẹ kiếp em bảo ai về hả ”
“Chu Mạt Mạt, em cút ra ngoài này cho anh, anh đã xuấtngoại bảy năm, em còn làm 🐢 đen rụt đầu với anh, bảy năm qua em không nhớ anh sao? Anh khuyên em tốt nhất mở cửa cho anh, nếu không em tránh ra, hôm nay anh không đạp nát cửa nhà em anh không phải Thẩm Qua ”
Cạch cạch
Cô ủy khuất đi ra, nhìn ͼhân Thẩm Qua vừa mới nhấc lên chuẩn bị yên lặng thu lại, sau đó hướng về phía cô đi tới vẻ mặt khó chịu nói; “Khóc cái gì?”
Cô cũng không muốn khóc, nhưng cô nhịn không được, ngược lại hắn vừa nói như vậy cô nhất thời khóc càng lợi hại, vừa mới ở tɾong phòng còn có thể nhịn được, lúc nhìn thấy hắn cô chợt nhịn được, bổ nhào vào tɾong lòng hắn khóc lớn lên.
Khóc đến mức thân thể cô run lên, Thẩm Qua bị cô khóc đến sửng sốt một chút, sau đó bất đắc dĩ thở dài, ôm cô an ủi, vẫn thấp giọng dỗ dành, tuy cô nghe không rõ hắn đang nói cái gì, tɾong đầu ong ong, thế nhưng, Thẩm Qua lúc này thật sự rấtôn nhụ
Cô không biết mình tựa vào tɾong lòng hắn khóc bao lâu, tóm lại nước mắt đều chảy khô, trên áo khoác của hắn cũng bị nước mắt của cô làm ướt một mảng lớn.
Cho đến khi tâm trạng cô khá hơn một chút, Thẩm Qua nói, “Hay là em về phòng khóc đi, anh cũng sắp nhịn không được rồi…” Lúc này, cô mới cảm giác được có một vật cứng đang đè lên người cô.

Khi cô mở mắt tỉnh lại lần nữa, chợt cảm giác được giữa hai ͼhân bị một cảm giác ấm áp bao bọc, lúc l n bị hắn ngậm vbus liếm, cô thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, cho đến khi Thẩm Qua ngẩng đầu, cười khẽ nói với cô “Tỉnh rồi à?”

Bình luận

Để lại bình luận