Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Căn hộ penthouse của anh ta ở công ty vẫn lạnh lẽo và vô trùng như cũ. Lạc Hàn Đông thả cô xuống sàn phòng tắm.

“Tắm đi.” Anh ta ra lệnh, rồi ném cho cô một chiếc khăn tắm sạch.

Thịnh Hạ run rẩy nhìn anh ta. Anh ta đứng tựa cửa, nhìn cô chằm chằm.

“Cởi.”

Nước mắt cô ứa ra. Cô quay lưng lại, run rẩy cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng. Anh ta đứng đó, quan sát cô, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Cô vội vàng bước vào buồng tắm kính, xả nước nóng, cố gột rửa đi sự nhục nhã và nỗi sợ hãi.

Khi cô bước ra, anh ta đã ngồi ở bàn làm việc bên ngoài, đang nói chuyện điện thoại. Giọng anh ta lạnh như băng.

“Hàn Gia Phàm. Tòa nhà XX, phòng YY. Ba thằng.” Anh ta lắng nghe một giây. “Gãy một tay, gãy vài cái răng, một thằng ngất. Dọn dẹp đi.”

Anh ta lại im lặng, rồi nhếch mép, một nụ cười tàn nhẫn. “Anh cầu xin tôi? Được. Cầu xin anh đấy, Hàn Gia Phàm. Dọn cái đống rác đó đi. Nửa tiếng.”

Anh ta cúp máy, sự lạnh lẽo trong mắt vẫn chưa tan.

Thịnh Hạ quấn chặt khăn tắm, cố gắng che giấu cơ thể đang run rẩy. “…Tôi… tôi không có quần áo…”

“Vào trong phòng ngủ.” Anh ta chỉ vào một cánh cửa khác. “Trên giường. Cởi khăn ra rồi ngủ.”

“Cái gì?” Cô sửng sốt.

“Tôi không muốn khăn tắm của tôi dính lên ga giường của tôi.” Anh ta nói, như thể đó là điều hiển nhiên nhất. “Cởi ra. Hoặc là ngủ ngoài sô pha. Trần trụi.”

“Anh…!” Cô uất nghẹn.

Cô chọn sô pha. Tấm chăn mỏng màu đen trên sô pha (chính là tấm chăn cô nhớ) không đủ xua đi cái lạnh đang thấm vào da thịt trần truồng của cô. Cô cuộn tròn người, cố gắng ngủ, nhưng không thể.

Nửa đêm, cô nghe tiếng điện thoại của mình rung lên. Là La Hâm gọi. Chắc là để chửi rũa cô.

Cô lờ đi. Nhưng nỗi băn khoăn về ba gã kia khiến cô không yên. Lạc Hàn Đông… anh ta đã làm gì họ? Anh ta có giết người không?

Cô rón rén bước đến cửa phòng ngủ của anh ta, gõ nhẹ. “Anh Đông…?”

Cửa không khóa. Cô hé mở. Trong phòng tối om.

Ngay khi cô định lùi lại, một cánh tay thép đã vươn ra từ bóng tối, tóm lấy cô. Cô bị kéo vào trong, ép mạnh lên tường.

Mùi hương nam tính nồng đậm bao trùm lấy cô. Một giây sau, một đôi môi nóng rực, hung bạo ập xuống, cắn mút môi cô. Đó không phải là một nụ hôn. Đó là một sự xâm chiếm, một sự trừng phạt. Anh ta hôn như một con thú đói, thô bạo, cuồng dại, vò nát lý trí của cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận