Chương 52

Buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trở nên căng thẳng khi Tề Thương xuất hiện. Hải Tiêu Tiêu cảm nhận rõ bàn tay Trương Diệp Thành siết chặt tay cô, như muốn tuyên bố quyền sở hữu. Cô lén nhìn anh, thấy gương mặt anh vẫn bình thản, nhưng ánh mắt thì lạnh như băng khi nhìn Tề Thương.
* Tề tổng, anh đến muộn quá đấy. – Một người bạn học cũ lên tiếng, phá vỡ bầu không khí gượng gạo. – Ngồi đi, gọi món gì ăn đã!
Tề Thương mỉm cười, gật đầu chào mọi người, nhưng ánh mắt anh vẫn dán chặt vào Hải Tiêu Tiêu. Anh chọn một ghế ngồi đối diện cô, khiến cô không thể không đối mặt với anh. Trương Diệp Thành khẽ nghiêng người, thì thầm vào tai cô:
* Nếu hắn ta dám làm gì, cứ nói với tôi.
Hải Tiêu Tiêu gật đầu, nhưng trong lòng lại lo lắng. Tề Thương không phải người dễ đối phó, và cô không muốn buổi họp lớp biến thành chiến trường giữa hai người đàn ông này.
Bữa tiệc tiếp tục với những câu chuyện ôn lại kỷ niệm, nhưng Hải Tiêu Tiêu không thể tập trung. Cô cảm nhận được ánh mắt của Tề Thương liên tục hướng về mình, và cả sự căng thẳng từ Trương Diệp Thành mỗi khi anh ta mở miệng. Cuối cùng, khi mọi người bắt đầu đứng dậy chụp ảnh kỷ niệm, Tề Thương bất ngờ đứng lên, đi thẳng về phía cô.
* Tiêu Tiêu, chụp chung một bức được không? – Anh nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý.
Hải Tiêu Tiêu chưa kịp trả lời, Trương Diệp Thành đã đứng chắn trước cô, giọng lạnh lùng:
* Cô ấy không rảnh.
Tề Thương nhướng mày, không hề nao núng.
* Thầy Trương, anh quản cô ấy hơi chặt rồi đấy. Tiêu Tiêu là người lớn, cô ấy có quyền quyết định.
Không khí giữa hai người như sắp bùng nổ. Hải Tiêu Tiêu vội kéo tay Trương Diệp Thành, nói nhanh:
* Thôi, chụp chung cũng được. Chỉ là ảnh thôi mà!
Cô không muốn gây chú ý, nhưng ánh mắt thất vọng của Trương Diệp Thành khiến lòng cô nhói lên. Trong lúc chụp ảnh, Tề Thương cố tình đứng sát cô, vai kề vai, khiến cô cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Trương Diệp Thành đứng cách đó không xa, ánh mắt như muốn thiêu đốt cả hai.
Sau khi chụp ảnh xong, Hải Tiêu Tiêu vội tìm cớ kéo Trương Diệp Thành ra ngoài hành lang. Cô nhìn anh, giọng nhỏ nhẹ:
* Anh đừng giận, được không? Em không có ý gì với anh ta cả.
Trương Diệp Thành im lặng một lúc, rồi bất ngờ kéo cô vào lòng, ôm chặt. Hơi ấm từ cơ thể anh bao bọc lấy cô, khiến cô bất giác thả lỏng.
* Tôi không giận em. – Anh thì thầm. – Nhưng tôi không thích thấy em gần gũi với người khác. Tiêu Tiêu, em có biết tôi nghiêm túc với em thế nào không?
Hải Tiêu Tiêu ngẩng đầu, nhìn vào mắt anh. Lần đầu tiên, cô thấy anh để lộ sự chân thành đến vậy, không còn vẻ trêu chọc hay bá đạo thường ngày. Cô mím môi, nhỏ giọng:
* Em… em biết. Và em cũng nghiêm túc với anh.
Lời vừa thốt ra, cả hai đều khựng lại. Trương Diệp Thành nhìn cô, ánh mắt sáng rực. Anh cúi xuống, định hôn cô, nhưng một tiếng ho khan từ phía sau khiến cả hai giật mình quay lại. Bạch Mục Thần, với nụ cười ranh mãnh, đang đứng đó.
* Chị dâu, anh rể, hai người tình tứ thế này, không sợ bị chụp lén lên mạng à?
Hải Tiêu Tiêu đỏ mặt, đẩy Trương Diệp Thành ra, lườm cậu nhóc.
* Đừng gọi bậy! Và cậu đứng đó làm gì?
Bạch Mục Thần cười hì hì, giơ điện thoại lên.
* Chụp vài tấm làm kỷ niệm thôi. Yên tâm, tôi không đăng đâu. Nhưng mà… – Cậu nhóc nháy mắt. – Anh rể, anh phải cẩn thận đấy. Tề Thương hình như không dễ bỏ cuộc đâu.
Trương Diệp Thành nhếch môi, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm.
* Hắn ta không có cơ hội.
________________

Buổi họp lớp kết thúc, Trương Diệp Thành đưa Hải Tiêu Tiêu về khu trọ. Lần này, anh không để cô vào phòng ngay, mà kéo cô vào một công viên nhỏ gần đó. Dưới ánh đèn đường mờ ảo, anh nắm tay cô, dẫn cô đến một băng ghế gỗ.
* Ngồi đi. – Anh nói, giọng dịu dàng.
Hải Tiêu Tiêu ngoan ngoãn ngồi xuống, nhìn anh tò mò. Trương Diệp Thành đứng trước mặt cô, lấy từ túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra. Bên trong là một chiếc nhẫn bạc đơn giản nhưng tinh xảo, lấp lánh dưới ánh đèn.
* Đây… là gì? – Hải Tiêu Tiêu trợn mắt, tim đập thình thịch.
Anh quỳ một chân xuống, nắm tay cô, ánh mắt nghiêm túc.
* Hải Tiêu Tiêu, tôi không hứa sẽ cho em cả thế giới, nhưng tôi hứa sẽ dành cả đời để yêu thương và che chở cho em. Làm vợ tôi, được không?
Hải Tiêu Tiêu ngây người, nước mắt bất giác trào ra. Cô không ngờ Trương Diệp Thành, người đàn ông luôn trêu chọc và bá đạo, lại có thể nói những lời này. Cô mím môi, gật đầu.
* Được… Em đồng ý.
Anh mỉm cười, đeo nhẫn vào tay cô, rồi kéo cô vào lòng, hôn cô thật sâu. Nụ hôn này không chỉ có dục vọng, mà còn tràn đầy yêu thương và lời hứa. Dưới ánh đèn đường, hai người ôm nhau, như thể cả thế giới chỉ còn lại họ.
Đới Vi Vi: Haha, mọi người thấy sao? Trương Diệp Thành cuối cùng cũng cầu hôn rồi! Nhưng mà drama chắc chắn chưa hết đâu, còn Tề Thương, Lý Diệp Chi, và cả đám bạn trong Bang Hội nữa. Các bạn muốn “thịt” thì yên tâm, sẽ còn nhiều cảnh nóng bỏng lắm, nhưng phải từ từ để giữ ngọt ngào nha! 😘 Vote cho mình để mình có động lực viết tiếp nhé!

Bình luận

Để lại bình luận