Chương 52

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 52

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Spoiler: Cho các bác dễ hình dung thì gái Ả Rập nó trông thế này”>
“> “>
“> “>
“>
Sau khi họp xong, cô giáo Nguyễn Tố Nga rời khỏi sở giáo dục, mặc cho các đồng nghiệp rủ ở lại ăn cơm chung với bên các trường. Dạo này Nga không có hứng thú ăn uống gì cả, nên càng ngày càng gầy và xanh xao đi. Nhưng việc đó chỉ khiến cho vòng hông của nàng trở nên thon gọn hơn, đồng thời cơ thể do không ăn uống đủ nên bắt đầu chuyển hóa mỡ thừa thành năng lượng, khiến cho cơ thể nàng càng lúc càng cân đối hơn, chứ chẳng hề ảnh hưởng gì đến dung nhan hay điện nước cả.
Nguyên nhân cũng vì 4 tên học trò chết tiệt kia.
Chúng bị đưa vào trại tâm thần vì sốc thuốc rồi.
Nga buồn lắm, nhưng không buồn vì chuyện của học trò, mà là vì nàng còn chưa tìm ra mấy cái ảnh chụp cùng những đoạn clip mà chúng dùng để tống tình mình.
Khi hay tin 4 thằng đó bị vậy, Nga đã tức tốc gọi điện đến từng gia đình, hỏi thăm đủ thứ, cốt chỉ muốn tìm hiểu xem ‘nhược điểm’ của mình đâu rồi, khiến cho ai cũng đem lòng cảm phục vì tâm hồn cao thượng của nàng, luôn quan tâm và săn sóc học sinh.
Đã thế dạo này chồng và con gái nàng cũng thường vắng nhà, khiến cho chỗ dựa tinh thần của Nga cũng lung lay như sắp đổ. Lão chồng thì còn dễ hiểu là đi ăn vụng bên ngoài đi, nhưng còn Như, con gái Nga? Không lẽ con bé có bạn trai? Tới tuổi nổi loạn rồi sao?
Nga càng nghĩ càng cảm thấy khổ sở.
Nàng tấp xe vào một quán chay ven đường, định bụng nuốt qua loa 1 ít đồ thanh đạm rồi về nhà nghỉ ngơi. Dạo này Nga không nuốt nổi thịt cá nữa, cứ thấy là muốn ói. Nếu không phải Nga kiên quyết bắt đám nhóc kia đeo bαo ©αo sυ mỗi lần đυ. mình, có khi nàng còn nghĩ rằng mình đã dính bầu rồi cũng nên. Vừa bắt bọn nhỏ đeo bao, mà bản thân nàng còn uống thuốc tránh thai định kỳ, vậy chắc là không phải do chuyện đó rồi.
Vậy thì tại sao Nga lại chán ăn?
Cái đó phải hỏi Như.
Từ cả tháng nay, Như theo lời Vũ, đã lén lút trộn tϊиɧ ŧяùиɠ của gã vào thức ăn hàng ngày của mẹ mình. Tϊиɧ ŧяùиɠ của quỷ khi sử dụng đúng cách sẽ hoàn toàn thay thế thực phẩm hằng ngày, mang lại nhiều tác dụng to lớn như dưỡng nhan, trau dồi thân thể phụ nữ, điều hòa kinh nguyệt và nội tiết tố, trên hết là kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự thèm ăn cùng các giác quan và xúc cảm sung sướиɠ.
Nhưng nếu chỉ dùng có 1 chút thôi thì sao?
Đây là phát hiện của Sương, vì ban đầu nàng cũng bị tϊиɧ ŧяùиɠ của Vũ hành hạ suốt mấy tuần liền, chả ăn uống gì được. Thứ thèm khát duy nhất chính là thứ chất lỏng đặc sệt nóng hổi thơm tho đó. Nga cũng đang trong giai đoạn thèm khát tϊиɧ ɖϊ©h͙ của quỷ, mà lại hiểu lầm thành chán ăn, bởi vì liều lượng dùng mỗi ngày của nàng quá ít, khiến cho cơ thể khao khát được đón nhận nhiều hơn.
Khi dĩa cơm chay được mang ra, Nga bất giác cảm thấy nhợn nhạo trong lòng.
Nàng khóc nấc như sắp ói ra đến nơi.
“Tại sao lại thế này?”
Nga suy sụp, không những ở phương diện tinh thần mà còn ở mặt thể chất.
Nàng định bụng sẽ tới gặp bác sĩ khám lại xem thế nào, thì bỗng dưng phát giác ra ở bàn đối diện cũng có 1 cậu thanh niên trẻ tuổi, thoạt trông ăn vận rất lịch sự, và cũng rất đẹp trai, đang nói chuyện rất to trong điện thoại:
“Cám ơn thầy nhiều nhé, người nhà của em đã ăn uống bình thường trở lại. Đợt đó cũng sợ thật, chả hiểu sao lại tự dưng biếng ăn, gặp gì cũng nôn thốc nôn tháo…”
Nga càng nghe càng thấy giống với miêu tả về mình, sẵn tính tò mò, cộng thêm gương mặt điển trai của anh chàng kia khá thiện cảm nên sau khi cậu ta kết thúc cuộc gọi, Nga mới đánh liều chạy sang hỏi thử. Sau khi nói chuyện một lúc, thì Nga mới biết cậu nhóc kia tên là Võ Nguyên Phú, sinh viên lớn học năm nhất, cũng có người nhà bị mắc chứng biếng ăn khó hiểu như mình, mà biết bao bác sĩ cũng phải bó tay.
Thật ra thì Nga đã từng nhờ giáo viên y tế của trường kiểm tra rồi, đúng thật là không phát hiện gì bất thường cả, nên nàng nghĩ có tới bệnh viện cũng vậy thôi.
Phú mất gần cả tiếng vòng vo, mới chiếm được thiện cảm ban đầu của Nga. Gã bằng vào miệng lưỡi tài tình, cùng gương mặt đắt tiền của mình, đã thành công chiếm được sự tin tưởng của cô giáo Nga, người đang trong giai đoạn suy sụp nhất.
Sẵn chiều không có tiết dạy, Nga quyết định tin tưởng thử một lần, vì nàng đã thật sự rất mệt mỏi với chứng chán ăn này rồi. Nàng sợ, sợ rằng tinh thần đang mệt mỏi, nếu cơ thể cũng héo úa đi thì nàng sẽ không qua khỏi mất.
Thế là cả 2 hẹn nhau khoảng 1 tiếng nữa, Phú sẽ dẫn Nga tới chỗ ông thầy thuốc nam kia, để khám bệnh. Trước khi về, gã cũng đưa cho Nga một túi trà thảo mộc, bảo rằng uống vào sẽ tạm thời đỡ suy nhược. Thực tế thì gói trà đó chẳng qua có chứa một chút tϊиɧ ŧяùиɠ của quỷ chứ chẳng phải thuốc than gì cả.
Nga tin sái cổ, bởi vì nàng đang cùng đường. Về đến nhà, nàng lặp tức pha trà dùng thử. Độ chừng năm phút sau, quả nhiên túi trà có tác dụng. Nga cảm thấy sảng khoái hơn hẳn, ngay cả bụng cũng đang có dấu hiệu đói trở lại.
“Ra đường gặp quý nhân, quả nhiên sáng nay cô Nhung xem bói cho mình không sai mà.”
Nga mừng lắm, thay đồ rồi nhắn địa chỉ nhà mình cho Phú ngay. Chừng nửa tiếng sau, Phú lái chiếc BMW sang trọng tới rước nàng. Nga không ngờ anh chàng mình vô tình gặp ngoài đường lại giàu sang với khí chất như vậy, độ tin tưởng bỗng nhiên nhảy vọt lên hẳn vài bậc.
Bước xuống xe là cả Bảo và Phú.
“Giới thiệu với chị Nga, đây là em trai sinh đôi của em.”
Nga nhìn mà choáng, đâu ra 2 anh em trẻ trung mà đẹp trai thế này? Lại còn cao lớn quý phái, đi xe hơi. Càng nhìn, Nga càng cảm thấy mát mắt ưng ý. Chắc là mình khổ lâu quá nên ông trời mới ban cho mình cơ hội được thoải mái như hôm nay. Thế là Nga theo 2 anh em lên xe, chạy tới một tiệm thuốc đông y gần khu vực ngoại thành.
Theo 2 anh em vào, nghe họ một hơi báo ra những vị thuốc nam lạ hoắc, Nga chẳng hiểu gì cả, nhưng vẫn theo sát không bỏ sót chữ nào. Đến lúc thanh toán, Nga tính trả tiền thì Phú đã giành:
“Uống thuốc xong, chị đãi tụi em ăn một bữa là được.”
“Thế đâu có được, để chị.”
Nhưng thuốc thì đã gói xong rồi, thế là cả 3 về nhà Nga. Trong lúc đợi thuốc sắc, Nga lên lầu tranh thủ tắm rửa, Phú và Bảo ngồi chơi bên dưới. Đột nhiên dẫn người lạ về nhà thế này, Nga cũng cảm thấy có chút không quen. Lỡ như chồng nàng về bất chợt thì sao? Nhưng giờ căn bệnh chán ăn cùng với tinh thần suy yếu, khiến cho Nga không còn đủ tỉnh táo để suy xét mấy chuyện đó nữa.
Được một lúc thì Bảo lén lút mở nồi thuốc nam ra, cho vào đó vài giọt tϊиɧ ŧяùиɠ quỷ đã được chưng cất.
Nga tắm xong xuống lầu, thoải mái dùng thuốc mà chẳng hay biết gì.
Quả nhiên, tϊиɧ ŧяùиɠ quỷ sau khi dùng đủ liều lượng, liền mang lại một cỗ sinh lực cực lớn cho Nga. Nàng ngồi một lúc thì bụng dạ cồn cào đói khát, cơn thèm ăn nay đã trở lại, mà tinh thần cũng sảng khoái hơn nhiều.
“Thuốc hiệu quả thật… chị cảm ơn…” – Nga nói như sắp khóc.
“Giúp đỡ người đẹp là vinh hạnh của tụi em mà.” – Cả 2 đồng thanh.
Nga càng nhìn càng thích 2 anh em vô cùng, cảm thấy thân thiết như thể họ vốn là 2 đứa em ruột của mình vậy.
“Đi ăn đi, chị mời. Cám ơn mấy em nhiều lắm.”
Xe một lần nữa lăn bánh, cả 3 tới một nhà hàng sang trọng dùng bữa chiều.
Trong khi ăn, Bảo và Phú lần lượt chiếm được tình cảm của Nga, bằng vào mã ngoài đẹp trai, khí chất trẻ trung, cùng tài ăn nói duyên dáng, khiến cho trong lòng cô giáo Nga chợt nổi lên những cảm xúc trái ngang khó hiểu. Nàng nghĩ, giá mà chồng mình cũng được thế này, giá mà bạn trai của con gái mình cũng được như này, giá mà những kẻ đã tống tình mình cũng là… 2 anh em này thì hay biết mấy.
Từng chút một, kế hoạch ám thị thôi miên, tạo hình tượng tốt đẹp trong lòng Nga đã thành công.
Tối đến họ giải tán, nhưng Bảo và Phú vẫn không quên đưa cho Nga một tấm thiệp.
“Chị này, tuy là mới quen, nhưng tụi em cảm thấy quý chị lắm. Mai thú thiệt là sinh nhật của 2 đứa em, mời chị dẫn theo người nhà sang chung vui với tụi em nhé.”
Làm gì có khả năng từ chối?
Tất nhiên Nga đồng ý ngay, định bụng mai sẽ dẫn chồng và con gái sang chơi, nhưng nàng nào biết, cái bữa tiệc sinh nhật đó vốn chỉ mở ra cho mỗi mình nàng và 2 thằng nhóc, chứ làm gì còn ai nữa đâu.

Trung Đông.
Nhóm của Vũ cưỡi lạc đà, toàn thân trùm vải bố tránh nắng, liên tục di chuyển suốt nhiều giờ đồng hồ, cuối cùng họ cũng tiếp cận được khu vực được chỉ định. Đó là một thành thị nhỏ, cách Israel khoảng hơn 20 cây số. Tại đấy, nhóm sẽ dừng lại nghỉ ngơi khoảng 1 ngày, sau đó sẽ chia ra tìm kiếm những khu vực cát sâu đáng ngờ, nơi mà rất có thể ngôi đền của vua Solomon sẽ trồi lên.
Vũ và nhóm bạn sau khi trả tiền cho người dẫn đường, liền thi triển thân thủ. Cả nhóm khéo léo né tránh sự chú ý của dân bản địa, họ tìm tới một tòa biệt thự rộng lớn nhất thành phố, âm thầm đột nhập vào bên trong.
Tuy thân mang nhiệm vụ là thế, nhưng cả 5 đều là những con quỷ dâʍ ɖu͙©, tất nhiên sau quãng đường dài như thế, thằng nào cũng nứиɠ tới tận cổ rồi. Họ cần đàn bà để giải khát. Thế nhưng tại cái thành phố điêu tàn này, kiếm đâu ra gái chất lượng bây giờ? Bởi vì đã chơi qua những loại đàn bà hảo hạng bậc nhất, nên đám gái điếm sẽ luôn bị loại trừ đầu tiên.
Vũ và đồng bọn thèm gái thật, nhưng cái họ cần là những con đàn bà sạch sẽ.
Mà gái sạch thì chỉ có một nơi sở hữu mà thôi.
Thủ phủ của đốc trưởng, người đứng đầu thành phố này.
Vũ có tu vi cao nhất, gã dùng thần du thuật, từ xa đã sớm quan sát được trong căn biệt thự của đốc trưởng, ngoại trừ lão già đốc trưởng ra, còn có 3 người đàn bà. Một mỹ phụ trung đông cao quý, đầu đội khăn hijab, với nét đẹp kiêu sa lộng lẫy, hệt như 1 nữ hoàng bước ra từ truyện 1001 đêm. Một cô gái trẻ xinh đẹp, có nét tương đồng với mỹ phụ kia, đoán chừng là con gái của bà ta. Người còn lại là một bé gái trung đông xinh xắn đáng yêu.
Mục tiêu của 5 con quỷ chính là 3 người đàn bà và cả căn biệt thự này.
Chúng muốn chiếm lấy nó ngay trong đêm nay để xả bớt đi cơn mệt mỏi đường dài, và sẵn sàng cho trận chiến sắp tới.
Chỉ trách vị đốc trưởng kia quá xui xẻo, vì có 1 người vợ đẹp và 2 cô con gái đáng yêu mà thôi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận