Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: MƯỜI CHÍN VÀ HAI MƯƠI

Kha Tùng Ứng không nói đùa. Anh là thiên tài.

Hai ngày sau, vào buổi chiều, anh chở cô đến nhà, ném lên bàn một chồng giấy kiểm tra đã làm xong. Chữ viết rồng bay phượng múa, nhưng không sai một câu.

“Hai mươi tờ,” anh nói, giọng đầy tự mãn. “Và hai quyển bài tập. Xong.”

Tô Nhuyễn sững sờ. Cô lần mò, kiểm tra. Đúng là chữ của anh.

“Giờ thì,” anh bế cô lên. “Đến lượt em thực hiện giao ước.”

Anh lại ném cô xuống sô pha.

“Kha Tùng Ứng!” Cô la lên. “Em… em còn chưa nghỉ ngơi xong!”

“Anh hỏi rồi,” anh bắt đầu cởi cúc áo cô. “Sáng nay anh hỏi em có khó chịu không. Em nói ‘không’.”

“Em… em…”

“Em nói ‘không’,” anh nhắc lại. “Đó là em cho phép.”

Anh không thô bạo như lần trước. Lần này, anh từ tốn.

Anh vén áo cô lên. Anh không cởi áo lót. Anh chỉ cúi xuống, dùng miệng, liếm mút bầu ngực qua lớp vải. Lớp vải ren ướt sũng, dính chặt vào da, làm nổi rõ hạt đậu đang sưng cứng.

“Ưm…”

“Ngon hơn cả dâu tây,” anh thì thầm.

Anh cởi quần cô. Anh không xé. Anh cởi.

Rồi anh cúi xuống thấp hơn.

“Kha… anh làm gì… A… Đừng… bẩn…”

Anh không nghe. Anh vạch lớp quần lót sang một bên. Anh vươn lưỡi.

Tô Nhuyễn hét lên. Một cảm giác kỳ lạ, điện giật, lan tỏa.

Anh liếm. Anh mút. Anh dùng lưỡi, khai phá vùng đất bí ẩn, ẩm ướt của cô.

Cô vặn vẹo. Cô xấu hổ muốn chết. Nhưng cơ thể cô… nó lại phản bội cô. Nó ưỡn lên, đón nhận.

“Thấy chưa,” anh ngẩng đầu, môi lưỡi ướt đẫm. “Cơ thể em còn thành thật hơn em.”

Anh ấn hai ngón tay vào.

“A…!”

Anh khuấy động, tìm kiếm. “Ở đây?” Anh ấn vào một điểm.

Cô co giật.

“Đúng là nó rồi.”

Anh vừa dùng ngón tay bên trong, vừa dùng lưỡi bên ngoài.

Tô Nhuyễn không chịu nổi. Cô khóc. Cô hét. Cô bắn ra, ướt đẫm cả tay anh, cả mặt anh.

Anh liếm mép, một cách thỏa mãn.

“Em… em muốn…” Cô thở dốc, giọng mê man.

Cô không biết mình đang nói gì. Cô chỉ biết, cô cần… nhiều hơn.

“Muốn gì?”

“Muốn… anh…”

“Tuân lệnh, tiểu tổ tông.”

Anh đeo bao. Anh tách hai chân cô ra. Anh đặt vật nóng rực của mình ngay cửa huyệt.

“Nhìn anh,” anh ra lệnh.

Cô ngước đôi mắt vô hồn về phía anh.

Anh đẩy vào.

Cô rít lên. Cảm giác được lấp đầy.

Anh bắt đầu di chuyển.

Bình luận (0)

Để lại bình luận