Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Ba thấy ở cửa trường học con có thật nhiều học sinh, ba hôm nay còn chưa rửa mặt chải đầu, không thể để con mất mặt, cái này, con cầm, ba đi siêu thị mua chút đồ ăn vặt,con cầm về từ từ ăn a, trong ký túc xá có bạn học cũng chia một chút, phải để quan hệ bạn bè thật tốt.”

Cô bị bắt phải cầm , nhìn đầu tóc ông lộn xộn còn dính tro bụi, “Hôm nay ba không cần đến công trường sao?”

Thanh âm khàn khàn của cô làm ông nổi lên lòng nghi ngờ, “Yết hầu con làm sao vậy?”

“Không có việc gì, bị cảm, uống thuốc xong mau sẽ tốt thôi.” cô sơ sờ yết hầu quay đầu ho khan hai tiếng, “Có phải hôm nay ba xin nghỉ phải không? Mẹ ở nhà sao?”

“Con đừng lo lắng, mẹ con trở về nhà bà ngoại ,gần nhất cảm xúc mẹ con có chút không ổn định, ba hôm nay cố ý xin nghỉ để tới xem con! Nói cho con biết một tin tức tốt, những người vay nặng lãi kia không cần tiền lãi nữa !Hiện tại một phần nợ nần ba cũng không còn, ba ba có thể cố gắng mua phòng ở cho con!”

Ông vừa nói , trên mặt đều ngăn không được hưng phấn cùng cao hứng, nếp nhăn khóe mắt đều xếp chống lên nhau thánh một khối, cười như hoa nở, bắt lấy cổ tay cô hỏi, “Con muốn phòng ở như thế nào, ba ba đều mua cho con, ba hôm nay liền đi xem phòng !”

Cùng ông bất đồng, cảm xúc của Vệ Duy Nhất không có chút nào gợn sóng, đẩy tay ông ra.

“Ba, tỉnh lại đi, ba tự chăm sóc tốt cho mình là được, phòng ở không cần mua cho con, con không cần, ba không có tiền cũng đừng đi tìm người vay nặng lãi nữa, cả đời cũng không trả hết , chúng ta đều không đủ sức để trả những khoảng nợ khổng lồ đó.”

Những lời này tựa như ở trên tim Vệ Xuyên hung hăng mà đâm chọc, vẻ mặt vừa rồi còn chứa ý cười vui vẻ , hiện tại đã không còn chút nào .

“Con vào trước, ba về nhà sớm một chút để nghỉ ngơi, cuối tuần này con sẽ về nhà, đến lúc đó chúng ta ăn chung một bữa cơm .”

“Duy Nhất……”

“Ba.” Giọng nói của cô tăng thêm mấy tông, đánh gãy lời ông, ngước mắt, con ngươi không hề gợn sóng tựa như cục diện đáng buồn, trống trải không có bất luận hy vọng gì của họ.

“Con về ký túc xá đây.”

Trái tim nhói lên đau đớn, hít thở không thông làm ông hô hấp không thông, Vệ Xuyên đứng ở tại chỗ, che ngực, nghiêng ngả lảo đảo đỡ thân cây, trong mắt già nua ngưng tụ nước mắt rơi xuống.

“Thực xin lỗi…… Ba ba không bản lĩnh, thực xin lỗi, thực xin lỗi.”

Người sớm đã đi xa, ai cũng nghe không được lời tự trách cùng không cam lòng của ông.

Giơ tay định đẩy cửa ra,thanh âm bên trong làm tay cô ngừng giữa không trung.

“Ai, các cậu biết không? thời điểm tôi vừa mới trở về nhìn thấy ba của Vệ Duy Nhất ,mẹ nó,đặc biệt ở chỗ cả người nhìn liền biết nghèo kiết hủ lậu, lần trước tôi tới văn phòng nghe được lão sư nói ở là công nhân dọn gạch ở công trường , quả thực là như vậy, toàn thân đều tản ra một mùi tro bụi dơ bẩn.”

“Ha ha ha khoa trương như vậy?”

“Thật sự! Tôi cũng không nói điêu một lời đó là ba của nó, Vệ Duy Nhất khi ra trường cũng không ai che chở, về sau nói không chừng còn đi làm gà.”

“Đời trước nó tạo nghiệt gì mà lại gặp được người ba như vậy , thật đáng thương a,dù ba cô ta chết cũng không để lại cho nó chút tài sản gì ”

Một trận tiếng cười dị dạng xuyên vào lỗ tai cô, bao nilon trong tay rơi xuống mặt đất.

Cửa mạnh mẽ bị đạp mạnh mở ra, ba người bên trong khiếp sợ, nhấc chân chạy nhanh ngay cả bóng cũng không kịp thấy,vừa lúc người khơi mào mọi chuyện đang ngồi cạnh cửa, trên mặt lập tức liền bị ăn một quyền.

Vệ Duy Nhất chặt nắm tay, hướng trên mặt cô ta hung hăng mà đấm, tay tuy nhỏ, sức lực lại đặc biệt lớn, cô ta bị đẩy ngã trên mặt đất, Vệ Duy Nhất bóp cổ cô ta, một chút lại một chút, đem cô ta đánh cho khóe miệng lỗ mũi cũng chảy máu, cô ta không còn một tia sức lực nào để phản kháng, liền đau đớn gọi kêu cầu cứu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận