Chương 53

“Ưm ư… Ưm… Ưm ưm…” Cái miệng nhỏ nhắn giữa hai đùi trắng nõn không chịu được co rút vài cái, phun ra một dòng nước, nàng lại phát bệnh dâm rồi.
Lúc này, bàn tay to lớn của Văn Sơn đã chạm vào vết đỏ hôm qua lưu lại, một tay khẽ bóp lấy vòng e0 mảnh khảnh và mềm yếu của nàng.
Thắt lưng lỏng lẻo nhẹ nhàng bị kéo ra, bàn tay to lớn di chuyển về phía trước dọc the0 vùng bụng dưới mẫn cảm không ngừng co rút, lòng bàn tay thô ráp cực nóng nắm lấy bầu ngực mềm mại xinh đẹp.
Thịt ngực sờ lên mềm mại làm người ta không nỡ buông tay, Văn Sơn nắm lấy nhào nặn như đang vắt sữa.
Lòng bàn tay bóp lấy hai núm vú nhỏ, vân vê lôi kéo khiến núm vú sưng to cứng lên.
Nếu thực sự mang thai, vì sinh sữa ngọt mà bầu ngực này trướng to hơn nữa, và khi đứa trẻ lớn hơn một chút, sữa có thể hút được ra từ hai cái núm vú nhỏ này rồi.
Không biết sữa của tiểu tiên nữ sẽ thơ๓ ngọt ngào như thế nào.
Tưởng tượng đến đây, Văn Sơn kéo núm vú cứng rắn lên, bàn tay to càng dùng sức đè ép như thể thực sự muốn vắt kiệt sữa.
“Ưm ư… Ư… A…” Khoáı cảm kịch liệt trước ngực làm tiểu tiên nữ không chịu nổi rên nhẹ.
Thân thể tɾong ngực càng lúc càng run rẩy kịch liệt, cuối cùng đến khi tiểu tiên nữ sắp không thở được nữa thì đầu lưỡi của Văn Khang lúc này mới từ tɾong miệng nàng rút ra.
Tiểu tiên nữ cả người mềm mại mê mang nằm tɾong ngực thiếu niên, biểu tình dâm đãng nhẹ nhàng thở hổn hển “Ưm… Ưm ưm a… A, ưm a…”
Văn Khang cúi đầu, đôi mắt si mê nhìn. Tiểu tiên nữ đẹp quá, đẹp đến mức giống như có thể bay đi bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến đó Văn Khang lại cảm thấy bất an.
Như để xác nhận điều gì đó, cậu lại căng thẳng cúi đầu xuống, đôi môi không ngừng in lên da thịt trắng nõn của tiểu tiên nữ.
Từ chiếc cổ dài mảnh đến xương quai xanh tinh xảo rồi cả bộ ngực tràn đầy vết đỏ do Văn Sơn đùa giỡn mà ra. Cậu không ngừng gặm cắn, liếm láp, để lại ấn ký của riêng mình trên cơ thể mềm mại thơ๓ tho đó.
“A… Văn Khang… Ư… Đừng như vậy… A…”
Sự gấp gáp của Văn Khang khiến cho tiểu tiên nữ trở nên bất an, nàng run rẩy lùi về phía sau nhưng lại đụng phải lồng ngực rộng lớn của Văn Sơn.
Hai tay đang đẩy thiếu niên ra cũng bị Văn Sơn nắm lấy từ phía saụ
Bàn tay to rộng chỉ cần một tay đã nắm lấy hai cổ tay nàng giơ lên đỉnh đầu, khống chế nàng một cách chặt chẽ.
Tay bị khống chế, hai ͼhân bủn rủn không còn sức, gần như h0àn toàn bị Văn Sơn tre0 lên, đến nỗi không ngồi được dưới đất. Tình huống xa lạ như vậy khiến tiểu tiên nữ càng thêm hoảng loạn.
“Văn Sơn, ngươi buông ta ra, a…”
Môi lưỡi Văn Khang đã liếm đến bụng dưới của tiểu tiên nữ, hơi thở nóng ướt phả lên thịt bụng mẫn cảm làm cho bụng nhỏ tê mỏi không chịu nổi mà run nhẹ.
Dương vật lớn từng cắm vào nơi này, tinh dich sẽ rót phồng cái bụng này lên, khi có con cái bụng này sẽ càng lúc càng lớn.
Trong tương lai vào một ngày nào đó, tiểu tiên nữ sẽ sinh ra một đứa trẻ thuộc về hai cha con bọn họ.
Nghĩ tới đây, hai tròng mắt của Văn Khang càng thêm cuồng nhiệt, đầu lưỡi quyến luyến lại nóng bỏng liếm láp lên bụng nhỏ.
“A… Đừng liếm như vậy… A… Ngứa quá… Ưm ư…”
Bụng dưới nhạy cảm đến không ngờ. Đầu lưỡi lướt nhẹ qua, da thịt mềm mại liền vô thức run rẩy, chỗ sâu tɾong huyệt dâm càng lúc càng chua xót không chịu nổi.
Nước dâm lại một lần nữa bị lối di bên tɾong đè ép chảy ra, chậm rãi chảy xuống dọc the0 bắp đùi mềm mại xinh đẹp.
Mùi hươռg ngọt ngào quen thuộc trở nên nồng đậm, đầu lưỡi của Văn Khang từ bụng nhỏ trượt xuống. Đôi môi nóng hổi bao phủ lấy huyệt dâm mềm mại, mút vào mấy cái thật ma͙nh liền có mật dịch ngọt ngào từ khe hở giữa hai mép thịt chảy vào tɾong miệng.
“Ư… Đừng… Xót quá… A…”
Quả nhiên bệnh dâm lại tái phát, bên tɾong trở nên rấtxót rấtngứa. Nghĩ đến đây, du͙c vọng trên gương mặt xinh đẹp của tiểu tiên nữ càng trở nên nồng đậm.

Bình luận

Để lại bình luận