Chương 53

Nước mắt sinh lý từ trên má Bình An chảy xuống, nước dãi không tự chủ cũng từ khóe miệng cậu chảy ra.

Bình An theo bản năng nhìn xung quanh muốn cầu cứu Tuấn Kiệt , nhưng trong bóng tối, cậu không nhìn thấy gì, khả năng cách âm tốt cũng khiến Bình An không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh bên ngoài nào, ngoại trừ tiếng hét của chính mình vang vọng.

Bình An không biết chuyện gì đang xảy ra, cậu chỉ cảm thấy dương vật của mình đau đến phát điên, cơn đau như điện giật đã ăn sâu vào tận xương tủy, ngay cả bộ ngực sưng tấy khi bị điện giật cũng đau đớn đến cùng cực.

Chất lỏng Tuấn Kiệt đổ vào bàng quang của Bình An có tác dụng mở rộng dung tích bàng quang, cho nên hiện tại bàng quang của Bình An vẫn chưa đạt tới giới hạn, chất lỏng bên trong vẫn đang biến đổi tại bàng quang của Bình An, cậu vẫn chưa đạt đến cao trào, tất cả những gì cậu có thể cảm nhận được là cơn đau sưng tấy vô tận và cảm giác như bị điện giật.

“Ahhhhhh!! Đau quá!!”

Bình An kêu lớn một tiếng, thân thể liên tục rỉ nước tiểu, khiến cho điện giật không, mỗi lần đau không chịu nổi, bàng quang căng phồng sắp nổ tung, Bình An không thể tưởng tượng được làm thế nào bản thân có thể chịu đựng được nỗi đau như vậy. Cậu mơ hồ biết đây cũng là thủ đoạn của Tuấn Kiệt, nhưng anh không thể trốn thoát.

Tuấn Kiệt cúi đầu quan sát Bình An, Bình An trong bóng tối ánh mắt không có tiêu cự, nước mắt không ngừng chảy ra, da thịt toàn thân đều đỏ bừng vì điện giật, ngoại trừ nước tiểu có thể ép ra được mấy lần từ niệu đạo thoát ra từ lúc đầu, sau đó, toàn bộ nước tiểu bị điện giật nhốt chặt trong bàng quang của Bình An, sữa trong ngực không thể tràn ra do dây buộc chặt núm vú.

Nước tiểu rò rỉ trong bàng quang là khó tránh khỏi, nhưng khoảng thời gian giữa các lần tiểu tiện dần dần kéo dài, lúc đầu Bình An gần như phải chịu đựng điện giật gần như mỗi giây, nhưng bây giờ Bình An sẽ bị điện giật kịch liệt cách năm giây một lần.

Bản năng tìm kiếm ưu điểm và tránh nhược điểm của cơ thể đang chống lại khả năng thôi miên của Tuấn Kiệt. Tuấn Kiệt muốn xem ai có thể thắng.

Sau khi xác định cho dù đau đớn nhưng Bình An sẽ không có vấn đề gì, Tuấn Kiệt xoay người đi ra khỏi ký túc xá, tuy buổi chiều Bình An không có tiết học nhưng Tuấn Kiệt lại có tiết.

Tuấn Kiệt đóng cửa ký túc xá lại, để lại Bình An một mình chống chọi với những cơn điện giật vô tận.

Bình An cố gắng hết sức để nín thở, lúc này bàng quang của cậu đã đạt đến trình độ quá mức, cậu chỉ có thể làm chậm lại nhịp thở để giảm bớt áp lực lên bàng quang, xung quanh tối đen khiến cậu mất hết khái niệm về thời gian, cậu không biết mình đã bị nhốt ở đây bao lâu, cũng không biết mình đã bị sốc bao nhiêu lần, cậu chỉ nhớ mình phải kẹp chặt bàng quang và khóa cơ vòng để nước tiểu không chảy ra ngoài bàng quang. Nó chảy ra ngoài khiến phần đạo cụ trong niệu đạo phát ra một dòng điện cực mạnh lan truyền khắp cơ thể.

Bộ ngực của cậu sưng tấy đến mức nổ tung, vô số cú sốc điện cũng ảnh hưởng đến bộ phận mỏng manh của Bình An, sau cú điện giật dữ dội, núm vú của cậu đã biến thành một màu đỏ thẫm quyến rũ, chúng không ngừng run rẩy, bên trong chứa đầy sữa căng phồng, cả bộ ngực căng ra đến mức run rẩy.

Bình luận

Để lại bình luận