Chương 53

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 53

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Văn phòng hội học sinh và nụ hôn trộm
Học kỳ mới bắt đầu, cũng là học kỳ cuối cùng Lục Diễm giữ chức Hội trưởng Hội sinh viên. Lễ khai giảng diễn ra long trọng, Lục Diễm đứng trên sân khấu phát biểu, phong thái đĩnh đạc, giọng nói trầm ấm vang vọng khắp hội trường. Trình Niệm Niệm đứng dưới khán đài, ngước nhìn anh đầy ngưỡng mộ, nhớ lại lần đầu tiên cô nhìn thấy anh cũng trong khung cảnh này. Hóa ra, họ đã cùng nhau đi qua nhiều cột mốc đến thế.
Kết thúc bài phát biểu, Lục Diễm bước xuống. Trong đám đông ồn ào, anh lướt qua cô, bàn tay to lớn âm thầm nắm lấy tay cô, siết nhẹ một cái đầy ám muội. Hơi thở anh lướt qua tai cô, để lại một lời nhắn thì thầm: “Đến văn phòng chờ anh”. Tim Trình Niệm Niệm đập loạn nhịp, mặt đỏ bừng. Cô lén lút tách khỏi đám bạn, đi ngược về phía tòa nhà Hội sinh viên.
Đứng trước cửa văn phòng quen thuộc, cô vừa định lấy chìa khóa thì cửa bất ngờ mở ra. Một bàn tay rắn chắc vươn tới, kéo tuột cô vào trong. “Rầm!” Cửa đóng sầm lại, nhốt chặt hai người trong không gian kín đáo, mờ tối.
Lục Diễm ép cô vào cánh cửa gỗ. Ánh mắt anh rực lửa, thiêu đốt cô. Hôm nay Trình Niệm Niệm mặc đồng phục trường vì lễ khai giảng: áo sơ mi trắng tinh khôi, váy xếp ly ngắn màu xám, thắt nơ xanh đỏ. Cô còn buộc tóc hai bên, trông ngây thơ và trong sáng đến lạ lùng ,. Nhưng bàn tay của “Hội trưởng đại nhân” lại không hề trong sáng chút nào. Anh luồn tay vào trong áo sơ mi của cô, trực tiếp bao trọn lấy bầu ngực mềm mại, ngón tay thô ráp vân vê đầu ngực qua lớp vải lót.
“Tại sao lại đáng yêu như thế này? Hửm?” Anh thì thầm, giọng khàn đặc dục vọng. “Làm anh vừa nhìn thấy đã muốn hôn chết em” ,. Không đợi cô trả lời, anh cúi xuống, ngậm lấy vành tai đỏ ửng của cô, mút nhẹ. Nụ hôn nóng bỏng trượt dài xuống cổ, xuống xương quai xanh. Trình Niệm Niệm rên rỉ, đầu óc quay cuồng. “Ưm… Anh hôn em đi…”.
Môi anh chiếm lấy môi cô, lưỡi quấn lấy lưỡi, nụ hôn sâu và ướt át đến mức rút cạn không khí trong phổi cô. Trong không gian chật hẹp của văn phòng, nơi đáng lẽ phải nghiêm túc nhất, họ lại đang lén lút làm những hành động thân mật nhất. Sự kích thích từ việc “vụng trộm” khiến cả hai càng thêm hưng phấn.
Bàn tay Lục Diễm trượt xuống dưới váy, luồn vào giữa hai chân cô, chạm vào lớp quần lót đã ẩm ướt. Anh cười khẽ vào môi cô: “Ướt rồi này. Mặc đồng phục mà lại dâm đãng thế sao?” Trình Niệm Niệm xấu hổ chôn mặt vào ngực anh, nhưng cơ thể lại thành thật cong lên, đón nhận ngón tay anh đang trêu đùa nơi tư mật.

Bình luận (0)

Để lại bình luận