Chương 532

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 532

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

531 Cô đang căng thẳng 3
Lúc này ở trên sofa bên cạnh, không biết là ai nói một câu “A Nguyên, người làm mới tới nhà cậu đúng là không hợp cách, thế mà lại dùng cốc gốm để đựng Hồng Trà, tôi nhớ chẳng phải nhà cậu có ấm tử sa ư?”
Tử sa một loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu dùng làm đồ trà.
“Cậu rảnh đúng không? Uống bằng cốc khác không được hả?”
“Không phải, Hồng Trà kia phải dùng ấm tử sa mới có hương vị đó.”
“Được được được, để tôi gọi người đi lấy.”
Chu Nguyên đang định chuẩn bị tìm người thế chỗ anh ta, ai ngờ bả vai lại bị một cái tay nhẹ nhàng kéo về, Ôn Thời Khải “Cậu ngồi đi, để tôi.”
Sau đó lúc anh ta rời đi còn thuận tiện gọi theo Khương Nhiêu đang ngẩn người đỏ mặt ngồi bên cạnh.
Dọc theo thang lầu xoay tròn đi xuống nhà bếp, người làm không có mấy, cha mẹ Chu Nguyên đều không ở nhà, lớn sảnh rộng lớn mà sáng ngời.
Trên lầu từng tiếng ồn ào nối tiếp nhau, mơ hồ có tiếng cười mắng, đi xuống nhà bếp cũng chỉ có cô ta và Ôn Thời Khải, cách vài mét, người đàn ông kéo ra ngăn tủ cầm ấm tử sa, động tác trong đó mang theo ưu nhã thong dong.
Khoảng cách vài mét, phần lưng rộng lớn của anh ta giống như đường cong dưới ngòi bút của họa sĩ, tim Khương Nhiêu đã đập thình thịch.
Cô ta không biết vì sao Ôn Thời Khải lại gọi cô ta đi cùng, càng chẳng biết vì sao rõ ràng anh ta đã phát hiện ra chân tướng lại còn vẫn dung túng như cũ đến tận đây.
Dường như cả thế giới trở nên yên tĩnh lại, thỉnh thoảng trong tai nghe truyền đến tiếng hỏi thăm của Lâm Chi Nam, đang hỏi cô ta xem tình huống như thế nào, Khương Nhiêu lại chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập loạn nhịp của mình, giống như theo gương mặt nóng bừng không ngừng truyền ra bên ngoài.
Đột nhiên cô ta nghe thấy Ôn Thời Khải hỏi “Cô đang rất căng thẳng sao?”
Người đàn ông đã nghiêng người sang, lười biếng tựa vào trên bàn đảo nhìn cô ta, đuôi lông mày hơi nhướng lên “Đang căng thẳng vì cái gì?”
Đối mặt, ánh mắt anh ta vẫn đen nhánh sáng người, chỉ là khách quan mà nói, vừa rồi ôn nhuận như nước, lúc này lại thêm chút cảm xúc khó diễn tả bằng lời.
Giống như khí trời nổi sương mù, quanh mình vây khốn trong hoàn cảnh mông lung mơ hồ.
Dưới ánh mắt như thế, cổ họng Khương Nhiêu khô khốc.
Câu tiếp theo của người đàn ông kia lại khiến cho lỗ tai cô ta ong ong.
“Cứ như vậy thích tôi?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận