Chương 534

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 534

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

533 Ôn Thời Khải bắt lấy Lâm Chi Nam 2
Từ đầu đến cuối người đàn ông nắm giữ hơn phân nửa quyền chủ động, bây giờ thì bị động, trong lòng Lâm Chi Nam quay cuồng trăm lần cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Nghĩ một lát cô quyết định gửi tin nhắn qua wechat cho Khương Nhiêu, không ngoài dự liệu giống như đá chìm đáy biển, không ai đáp lại.
Sau đó chờ đợi nửa tiếng vô cùng dài dằng dặc, uống hết cốc cà phê, Lâm Chi Nam thậm chí còn muốn gọi điện thoại đi.
Nhưng mà trong lúc cô đứng bên cửa sổ xoắn xuýt chỉnh lý lại mạch suy nghĩ để ứng đối, một chuyện giống như sét đánh ngang tai ập đến.
Bên chỗ sườn dốc bên trên hai người đàn ông đối diện đi xuống dưới, hình dáng đã dần dần trở nên rõ ràng, một góc áo khoác phất phơ trong gió, chân dài sải bước.
… Chu Nguyên và Ôn Thời Khải.
Mẹ kiếp
Lâm Chi Nam lập tức rụt về, trong lòng siết chặt, bọn họ ra đây làm gì?
Cách hơn mười mét, cô cũng không kịp thu dọn đồ chạy ra cửa hàng, đành phải ôm chú chó nhỏ ngồi xổm trong một góc xó xỉnh của cửa hàng, giả bộ như một người yêu động vật ngẫu nhiên đi ngang qua.
Trong tay là xúc cảm lông xù ấm áp, Lâm Chi Nam lại nín thở chú ý động tĩnh bên ngoài cửa sổ, âm thầm trông mong nhìn bọn họ chỉ đi ngang qua nơi này, hoặc là đột nhiên muốn mua gì đó.
Nhưng không như mong muốn.
Cửa bị đẩy ra, gió lạnh thổi lên chuông gió đinh đinh đang đang, âm thanh vang lên trong phòng, rõ ràng là dễ nghe, lại chỉ khiến trái tim Lâm Chi Nam siết chặt.
Cô cúi đầu, đỉnh đầu hoàn toàn che đi gương mặt, nhưng trong quán cà phê an tĩnh trống trải, tiếng hai người nói chuyện rất rõ ràng, tiếng bước chân trầm ổn càng lúc càng đến gần, càng thêm thận trọng.
Sau cùng chậm rãi dừng ở bên chân cô.
Đập vào mắt là một đôi giày da cứng màu nâu, logo dễ thấy lại nổi tiếng,
Mũi giày còn giống như trêu đùa nhẹ nhàng gõ hai tiếng.
Không thể tránh được, Lâm Chi Nam vô cùng ảo não, nhưng sớm đã luyện được da mặt dày.
Cô nghĩ, dù sao cũng sớm bị lão hồ ly này biết, bây giờ chẳng qua giống như con cá ướp muối đã chết bị nhìn thấu thêm một chút.
Thế là cô vò đã mẻ không sợ sứt, trong sự trầm mặc, lại chờ đợi, ngẩng đầu lên.
Mấy tia nắng buổi chiều xuyên qua kẽ lá chiếu vào bên trong, toàn bộ gương mặt của thiếu nữ long lanh ngậm xuân, tóc mái rủ xuống trán tạo thành bóng mờ, giống như nụ hoa, làm nổi bật lên dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái.
Tròng mắt Ôn Thời Khải lẳng lặng nhìn… Sau khi cô phát hiện là anh ta, lông mày nhướng lên, nét mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên, im lặng hỏi Sao anh lại ở đây?
Thật đúng là có thể giả bộ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận