Chương 54

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 54

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chu Hạ vẫn nhớ như in, ngày xưa chính Trình Thiền Thiền là người nhiệt tình nhất trong việc lan truyền những tin đồn thất thiệt về cô. Cô ghét cay ghét đắng những kẻ thích nói xấu sau lưng người khác.

Không muốn làm tình hình thêm khó xử, Chu Hạ mỉm cười, nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay Trình Thiền Thiền. “Xin lỗi, tớ còn có chút việc bận, không đi được rồi. Hôn lễ của cậu tổ chức ở đâu? Đến hôm đó tớ sẽ qua.”

Trình Thiền Thiền đảo mắt một vòng, rồi cười xòa, lấy ra một mẩu giấy ghi chú, viết nguệch ngoạc địa chỉ và thời gian đưa cho Chu Hạ. “Đây, tối ngày 30 tháng 6, tại Tứ Quý Phủ nhé.”

Sau khi Chu Hạ nhận tờ giấy, cô ta lại gãi tai, tỏ vẻ ngượng ngùng. “Thiệp mời tớ lại không mang theo người. Để lúc khác tớ nhắn tin cho cậu sau.”

Chu Hạ không vạch trần lời nói dối vụng về đó, cất tờ giấy vào túi xách. “Được rồi. Vậy tớ đi trước.”

“Ừ ừ, cậu đi đi. Bye bye!”

Trình Thiền Thiền nhìn theo bóng Chu Hạ đi xa, nụ cười trên môi tắt ngấm. Cô ta bĩu môi. Chẳng hiểu con nhỏ đó có gì đẹp mà đám đàn ông cứ nhao nhao lên hỏi nó có đến dự đám cưới không. Hừ!

Cô ta liếc xuống đôi chân hơi thô của mình, rồi lại nghĩ đến đôi chân thon dài nuột nà của Chu Hạ lúc nãy. Bực bội! Nửa tháng còn lại, nhất định phải giảm béo!

*

Tối nay Đường Tốn về. Chu Hạ đến sân bay sớm cả tiếng đồng hồ.

Trong đại sảnh đông nghẹt người, cô đứng chờ năm phút đã thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc của anh bước ra từ cửa đến.

“Em ở đây!” Cô vẫy tay.

Anh đưa vali cho trợ lý Trần đi theo sau, bước nhanh tới, vòng tay ôm eo cô vào lòng. Đầu ngón tay anh khẽ siết lại. “Gầy.” Một từ ngắn gọn, nhưng chứa đầy xót xa.

Gần nửa tháng không gặp, có thể không gầy sao? Chu Hạ phồng má, dụi đầu vào ngực anh. “Nhớ anh muốn chết.”

Anh dùng mu bàn tay vuốt ve má cô, cảm nhận sự mềm mại, ấm áp. Anh lại vuốt thêm cái nữa. Chu Hạ có gầy chỗ nào chứ mặt thì không bao giờ gầy.

“Nịnh hót. Muốn ăn gì?” Anh ôm cô đi ra ngoài.

“Ăn lẩu đi! Mùa hè ăn lẩu mới đúng điệu!”

Anh liếc cô. “Mùa đông em cũng nói y như vậy.”

“Thế chứng tỏ lẩu hợp với cả bốn mùa.”

Anh nghiêm túc gật đầu. “Em nói rất có lý.”

Trợ lý Trần đẩy hai chiếc vali lớn lẽo đẽo theo sau, mặt mày ảo não. Kiếp FA sao lại khổ thế này? Cứ phải ăn “cẩu lương” thay cơm. Nhưng mà công nhận, Đường tổng và Chu tiểu thư đúng là đẹp đôi. Yêu nhau vào trông ai cũng trẻ ra, ngây thơ như học sinh cấp ba.

*

Ăn lẩu xong, về đến nhà, Chu Hạ lập tức chui vào phòng tắm ngâm mình.

Đang thư giãn trong bồn nước nóng, cửa phòng tắm đột ngột mở ra. Đường Tốn bước vào.

Hơi nước nóng lượn lờ mờ ảo. Chu Hạ nghịch nước. “Sao vậy anh?”

“Đi vệ sinh.” Anh tỉnh bơ đáp.

Chu Hạ nghẹn lời. Căn hộ này có tới ba cái nhà vệ sinh! Anh lại cố tình chọn đúng lúc cô đang tắm để “đi vệ sinh”. Hơn nữa, có ai đi vệ sinh mà cởi sạch quần áo thế kia không?

Hơn mười ngày không gặp, thân hình anh hình như còn đẹp hơn trước. Cơ bụng sáu múi hiện lên rõ nét dưới làn da màu đồng khỏe khoắn.

Cô liếm môi, tắt vòi nước, bước ra khỏi bồn, đi tới trước mặt anh, ngón tay chọc chọc vào những múi cơ săn chắc trên bụng anh. “Trở nên… cứng quá rồi đó.”

Anh vô thức ưỡn ngực, trong lòng mừng thầm. Bao nhiêu ngày hít đất, gập bụng không hề uổng phí. Anh vẫn nhớ như in vẻ mặt mê trai của cô lúc khen Nhạc Tri cơ bắp.

Nam nữ trưởng thành, trần trụi đối diện nhau trong không gian mờ ảo hơi nước. Không cần nói nhiều lời, hai cơ thể tự động quấn lấy nhau.

Chu Hạ bị anh bế lên, đặt ngồi trên bệ rửa mặt bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo. Cặp mông tròn lẳn của cô bị “vật cứng rắn” đang không ngừng lớn dần thúc vào từ phía sau.

Bình luận (0)

Để lại bình luận