Chương 54

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 54

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Vệ Duy Nhất…… Vệ Duy Nhất mày đang làm gì vậy!Mày điên rồi sao a!”

Cô trừng lớn hai mắt như sắp rớt ra ngoài, nhìn cô ta trợn trắng mắt sắp nghẹn chết, cô bóp cổ cô ta, nghi hoặc ừ một tiếng.

“Nói a, nói tiếp đi, sao không nói nữa? Miệng không phải rất tiện sao? Nói tiếp, mày mới có dáng vẻ làm đĩ đó, mày bây giờ còn trinh sao? Mày là từ thùng rác sinh ra, hay là chui ra từ hố phân? Miệng nói đê tiện như vậy, ngày thường ăn phân rất nhiều đúng không!”

Cô ta nằm trên mặt đất run rẩy, mặt đầy máu tươi, Vệ Duy Nhất ngẩng đầu, hai người kia sợ tới mức lui về sau, cô cười lạnh buông ra người trên mặt đất đứng lên, hướng về hai người kia đi qua.

Rũ một bên mu bàn tay bị đánh rách da chảy máu, còn ẩn ẩn run rẩy, nhướng đầu mày , lười biếng mang theo phản nghịch.

“Lần trước còn không ăn đủ giáo huấn đúng không? Cần thiết thì đến đây tôi tự mình dạy cho các người một khóa? Chỉ có đau mới có thể học cách câm miệng, miệng tiện như vậy, có phải ngày ngày các người đều ăn phân không? Tỷ muội thân mật khăng khít.”

Khóe miệng nhếch môi nở nụ cười, môi đỏ răng trắng, nhìn vô cùng khiếp người.

“Đừng tới đây…… Vệ Duy Nhất mày đừng tới đây, tao báo lão sư, ô thực xin lỗi thực xin lỗi, mày đừng tới đây, tao sai rồi, tao không nên mắng mày —— a!”

Chỉ sau một lát, trong ký túc xá truyền đến tiếng gào khóc ẩu đả xin tha, bạo lực kinh tâm, không hề có kết cấu mà đánh nhau, một mình cô đánh hết ba người trong ký túc xá, biểu tình vô tình lạnh nhạt , giơ lên cái ghế lạnh lẽo cứng rắn , mắt cũng không chớp một cái mà nện xuống, một tiếng thét chói tai thống khổ vang lên đem tất cả mọi người trong ký túc xa đều bừng tỉnh.

Vệ Duy Nhất nhìn trước cửa đứng một đám người, thả ghế trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn mọi người cười nhẹ.
Giờ khắc này, cô mới giống một cá nhân độc lập, một người có sự tồn tại mà ai cũng phải né tránh trong kí túc xa này.
Vệ Xuyên đối mặt với nhân viên ngân hàng “Vệ tiên sinh, thật sự ngại quá, trải qua điều tra của chúng tôi, chúng tôi không thể cho ngài vay tiền.”

“Vì sao!” Cách lớp kính pha lê , cảm xúc của ông phá lệ kích động, nắm chặt mặt bàn, “Vì sao lại không thể cho tôi vay? Rõ ràng lần trước có thể cho tôi mượn, hơn nữa tôi cũng trả toàn bộ , cô kiểm tra lại một chút 760727!”

Nhân viên công tác lắc đầu, “Ngài mấy tháng gần đây có mượn các khoản vay khác , tín dụng hiển thị không tốt, huống hồ ngài lấy phòng ở hiện tại thế chấp, liền tính bán đi, cũng không tới 20 vạn , chúng tôi sao có thể cho ngài mượn 40 vạn, xin lỗi.”

“Không…… Không phải, lần trước có thể, rõ ràng lần trước được mà, tôi này, tôi nhất định có thể trả lại, cầu xin các người cho tôi mượn, châm chước một chút , cầu xin các người.”

Ông sốt ruột đến sắp khóc, vẻ mặt đối phương vô cùng bất đắc dĩ, thở dài.

“Xin lỗi,vị tiếp theo !”

Cầm văn kiện trong tay đi ra khỏi ngân hàng, che lại đôi mắt nhức mỏi, chậm rãi ngồi xổm trên mặt đất, qua khe hở ngón tay tràn lan ướt át, giờ này khắc này ông vô cùng tuyệt vọng, ông thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.
Gãi đầu tóc hỗn độn, sau đó lại dùng sức lôi kéo .

Vất vả hơn phân nửa đời người, không nghĩ tới , cuối cùng muốn đi vay tiền mua một cái phòng ở cũng vay không nổi, Duy Nhất của hắn phải làm sao bây giờ, con bé không thể trưởng thành trở thành bộ dáng giống như hiện tại của mình thế này, phải mu phòng cho con bé, rất cần thiết.

Vệ Xuyên lau mặt đứng dậy, lục túi tiền, có 5 tờ giấy nhăn dúm dó nắm chặt trong tay, toàn thân trên dưới cũng chỉ lấy ra được 20 đồng tiền.

Ông đối với tình trạng của chính mình cũng phải cười khổ, ngẩng đầu, đối diện cửa hàng vé số.

Đây là tài sản còn lại trên người hắn, vạn nhất thật sự có vận may ?

Bình luận (0)

Để lại bình luận