Chương 54

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 54

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau đó có một lần khi nói chuyện phiếm, Minh Lệ nói hai ngày này cô ta làm rơi vòng tay bằng vàng, không biết Minh San có thấy không.
Minh San cảm thấy kỳ lạ, cô ta làm rơi vòng tay vàng chạy tới hỏi mình làm gì, chẳng lẽ cô ta tới Thanh Viên trong vòng uống nửa chén trà nhỏ, cũng làm rơi được vòng tay sao?
Tuy cảm thấy hoang đường, nhưng Minh San vẫn bảo Tiểu Thanh tìm khắp trong ngoài nhà xem, đều không thấy vòng tay gì.
Không nghĩ tới một ngày sau phiền phức tìm tới cửa, một người hầu đi tới gõ cửa Thanh Viên, nói lớn soái bảo lớn tiểu thư đến Mẫu Đan Viên, có việc muốn hỏi cô.
Mẫu Đan Viên la địa bàn của bà hai, đột nhiên gọi cô tới Minh San có thể nghĩ duy nhất là liên quan tới Minh Lệ.
Trong lòng cô thấp thỏm, nhưng vẫn đi qua.
Mấy ngày nay tâm trạng của Thích Kỳ Niên không được tốt lắm, vô cùng nóng tính, nhìn người nào cũng không vừa mắt.
Bà hai vẫn luôn mời hắn đến Mẫu Đan Viên ăn cơm, thuận tiện kiểm tra việc học của Minh Huy.
Mới đầu hắn từ chối, nhưng nghĩ tới Mẫu Đan Viên ở ngay bên cạnh Thanh Viên, lời nói từ chối bị hắn nuốt trở về.
Tính ngày một lát, đã năm sáu ngày hắn chưa gặp tiểu tổ tông kia.
Kết quả đi đến Mẫu Đan Viên thì nghe Minh Lệ khóc sướt mướt nói vòng tay vàng hắn tặng cô ta đã mất, tìm trong ngoài đều không tìm thấy được.
Lại nghĩ tới mấy ngày nay cô ta có đến Thanh Viên, không biết có phải bị chị gái Minh San nhặt mất hay không.
Thích Kỳ Niên phiền nhất là phụ nữ khóc, nhưng nghe chuyện này có liên quan tới Minh San, thì hắn nhẫn nại nghe hết.
Sau khi nghe xong thì hắn không nhịn được cười mỉa, con mẹ nó, còn nhỏ tuổi đã chơi tâm nhãn với hắn.
Hắn cho tiểu tổ tông kia không biết bao nhiêu thỏi vàng, đống vàng đó cầm đi làm vòng tay cũng phải mấy chục trên trăm cái, cô còn đi trộm vòng tay nhỏ của người khác ư?
Trong lòng Thích Kỳ Niên vô cùng tức giận, muốn răn dạy Minh Lệ ngay tại chỗ, nhưng nghĩ một lát thì nhịn xuống, gọi người hầu bên cạnh bảo cô ta đi tìm lớn tiểu thư tới.
Cho dù muốn thiên vị tiểu tổ tông, cũng phải khiến cô tận mắt nhìn thấy, nếu không hắn làm uổng phí.
Chậc chậc, sao có thể không cẩn thận như vậy?
Nhanh như thế đã rơi vào tay hắn.
Bà hai không biết loanh quanh lòng vòng trong lòng lớn soái, ở bên cạnh mặt ngoài bảo lớn soái nguôi giận, ngầm thì không ngừng châm ngòi thổi gió.

Bình luận (0)

Để lại bình luận