Chương 54

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 54

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Dục Vọng Dưới Làn Nước
Bàn tay thô ráp của Văn Sâm bao trọn lấy bầu ngực mềm mại của Ngôn Hi, không chút khách khí mà xoa nắn. Những sợi dây kim tuyến vốn dĩ để trang trí giờ đây lại trở thành công cụ tra tấn ngọt ngào, cọ xát vào da thịt non mềm, tạo ra khoái cảm tê dại.
“A… đau… đừng mà…” Ngôn Hi ngửa cổ ra sau, bật thốt lên tiếng kêu kiều mị.
Văn Sâm như bị tiếng kêu ấy kích thích, lực đạo trên tay càng mạnh hơn. Cậu bóp mạnh, khiến bầu vú biến dạng trong lòng bàn tay, trắng nõn tràn qua kẽ ngón tay cậu như dòng sữa. Ngón tay cái của cậu tìm đến đầu nhũ hoa đang dựng đứng lên vì lạnh và vì kích thích, ấn mạnh vào mảnh vỏ sò lạnh lẽo đang che chắn nó.
“Đau sao? Em thấy chị đang sướng muốn chết đấy chứ.” Văn Sâm cười gằn, cúi xuống liếm láp những giọt nước đọng trên xương quai xanh của cô, rồi di chuyển dần xuống khe ngực sâu hun hút.
“Ưm a… Văn Sâm… đừng làm thế… ở đây… không được…” Ngôn Hi run rẩy, cơ thể cô trong nước trở nên nhẹ bẫng, hoàn toàn bị Văn Sâm điều khiển.
Dưới mặt nước, hai chân Ngôn Hi bị Văn Sâm dùng đùi tách ra. Cây gậy thịt khổng lồ, cứng như sắt nung của cậu, không chút kiêng dè mà cọ xát vào đùi non của cô, nóng hổi, giật giật từng cơn như muốn tìm đường xâm nhập.
“Không được? Vậy chị nói xem, cái lỗ nhỏ này của chị đang làm gì đây?”
Bàn tay Văn Sâm rời khỏi ngực cô, trượt dọc theo đường cong eo thon, lặn xuống dưới mặt nước, luồn qua lớp vải ren mỏng manh, tìm đến cái lỗ khoét chết người kia.
Ngón tay thon dài, điêu luyện của cậu dễ dàng chạm vào cánh hoa đang khép hờ. Cậu không vội vàng xâm nhập, mà chỉ dùng đầu ngón tay vẽ những vòng tròn quanh miệng huyệt, trêu chọc viên trân châu nhỏ bé đang ẩn mình.
“A!” Ngôn Hi giật bắn người, hai tay bám chặt vào vai Văn Sâm, móng tay bấu vào da thịt cậu. “Đừng… đừng chạm vào đó…”
“Chị ướt quá rồi, chị Ngôn Hi.” Văn Sâm thì thầm, giọng nói khàn đục vì dục vọng. “Nước hồ thì nóng, nhưng nước của chị chảy ra còn nóng hơn. Nó đang mời gọi ngón tay em đi vào đấy.”
Nói rồi, cậu bất ngờ ấn ngón tay trỏ vào trong.
Cảm giác bị dị vật xâm nhập trong môi trường nước ấm áp lạ lẫm vô cùng. Sự trơn trượt của nước hồ hòa cùng dâm thủy của cô tạo thành chất bôi trơn hoàn hảo.
“A… ưm… sâu quá…” Ngôn Hi rên rỉ, đầu óc quay cuồng.
Ngón tay Văn Sâm bên trong cô bắt đầu co duỗi, mô phỏng động tác giao hợp. Cậu cảm nhận được những nếp gấp thịt mềm mại bên trong đang co bóp, mút chặt lấy ngón tay cậu như những cái miệng nhỏ đói khát.
“Chặt quá. Mới dùng một ngón tay mà đã chặt thế này. Chị đúng là đồ dâm đãng trời sinh, miệng thì nói không muốn, nhưng cái miệng nhỏ ở dưới này lại cắn em không buông.”
Văn Sâm vừa nói vừa gia tăng tốc độ, từ một ngón tăng lên hai ngón, banh rộng lối vào chật hẹp. Tiếng nước lép nhép vang lên hòa cùng tiếng rên rỉ của Ngôn Hi tạo nên một bản hòa ca dâm mĩ.
“Không… không chịu nổi… rút ra đi… a a…” Ngôn Hi lắc đầu nguầy nguậy, mái tóc ướt dính bết vào khuôn mặt đỏ bừng. Cô cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng, tập trung hết vào nơi ngón tay cậu đang tàn phá.
“Rút ra? Để cho nó ngứa chết à?” Văn Sâm ác ý rút ngón tay ra, nhưng ngay lập tức thay thế bằng thứ vũ khí hạng nặng của mình.
Cậu ép Ngôn Hi vào thành bể bơi làm bằng đá tự nhiên, nhấc bổng hai chân cô lên, quấn quanh hông mình. Tư thế này khiến hoa huyệt của cô hoàn toàn mở rộng, phơi bày trước mặt cậu, ngay tầm với của con quái vật đang ngẩng đầu kiêu hãnh.
“Nhìn xem, cái lỗ dâm của chị đang mấp máy kìa. Nó đang khóc đòi ăn côn thịt của em đấy.” Văn Sâm cầm lấy dương vật của mình, quy đầu to lớn, tím đỏ cọ xát vào mép âm hộ, trượt lên trượt xuống trên rãnh mông ướt át.
Ngôn Hi hổn hển thở, cảm nhận được sự to lớn và nóng bỏng của nó đang đe dọa mình. Cô vừa sợ hãi vừa khao khát. Sự trống rỗng trong cơ thể gào thét đòi được lấp đầy.
“Cho vào đi… Văn Sâm… xin cậu…” Lý trí cuối cùng sụp đổ, cô nức nở cầu xin.
Văn Sâm nhếch mép cười thỏa mãn. “Muốn em cho vào? Gọi chủ nhân đi. Chị đang mặc đồ thỏ con, phải ngoan ngoãn nghe lời chủ nhân chứ.”
Ngôn Hi cắn môi, xấu hổ muốn chết, nhưng dục vọng đang thiêu đốt khiến cô không còn lựa chọn nào khác.
“Chủ… chủ nhân… thao em đi…”
“Ngoan lắm, con thỏ dâm đãng của ta.”
Dứt lời, Văn Sâm ưỡn hông, một cú thúc mạnh mẽ, đem toàn bộ chiều dài và độ thô to của mình, hung hăng cắm lút cán vào trong cơ thể nhỏ bé của cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận