Chương 55

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 55

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nói cái gì mà lớn tiểu thư ở nông thôn từ nhỏ, nhìn thấy đồ mới lạ sẽ cảm thấy thích rất bình thường, đây vốn là chuyện nhỏ, vòng tay mất thì mất, không tiện nghi cho người ngoài thì được.
Lời trong lời ngoài, đều nói vòng tay là Minh San trộm.
Thích Kỳ Niên lạnh lùng trừng cô ta một cái, ghét bỏ nói “Không biết ăn nói thì câm miệng cho tôi.”
Lúc này hắn mới phát hiện, có quá nhiều vợ cũng không được, phiền muốn chết.
Bà hai bị nói gương mặt hết xanh lại trắng, ngoan ngoãn câm miệng.
Không lâu sau, Minh San được người hầu dẫn tới.
Hôm nay cô gái nhỏ tết mái tóc đen dài thành hai bím tóc nhỏ, mặc chiếc váy dài hoa nhỏ màu hồng nhạt, đi đường làn váy lay động, giống y như con bướm trong bụi hoa, đôi cánh nhẹ nhàng phe phẩy, trêu chọc trái tim hắn không nhịn được đập nhanh hơn.
Hắn âm thầm nuốt nước bọt, mới trầm giọng hỏi “Minh Lệ nói vòng tay vàng của con bé bị mất, có khả năng rơi trong viện con, con từng thấy chưa?”
Minh Lệ đứng phía sau cha, ánh mắt nhìn về phía Minh San kèm theo chút đắc ý.
Minh San đứng giữa lớn sảnh, nhíu mày gương mặt âm trầm nói “Con chưa từng thấy.”
Cô đã nói gần đây Minh Lệ thường xuyên tới Thanh Viên mỗi ngày, hóa ra là nghĩ biện pháp hại cô.
Trong lòng Minh San vô cùng tức giận, nhưng không thể không ép mình bình tĩnh lại, nghĩ cách ứng phó chuyện kế tiếp.
Nhưng khiến mọi người không nghĩ tới chính là lớn soái nghe được câu trả lời của Minh San, lập tức quay đầu nói với Minh Lệ
“Nghe thấy chưa, con bé nói chưa từng thấy.”
Minh Lệ ngây ngốc một lát, vội nói “Nhưng mà…”
“Nhưng mà cái gì?” Thích Kỳ Niên mở miệng cắt ngang cô ta, bỗng nhiên dùng sức vỗ mạnh lên bàn, tức giận nói “Sân sau nhiều người hầu như thế, sao con không nghi ngờ bọn họ trộm, lại đi hoài nghi Minh San, con có rắp tâm gì? Đường đường là lớn tiểu thư của phủ lớn soái, còn cần trộm vòng tay bằng vàng ư?”
Sau khi nói xong hắn nhìn về phía bà hai bị dọa choáng váng bên cạnh, cười mỉa nói
“Đây là con gái ngoan cô dạy dỗ đấy, còn nhỏ tuổi đã biết chơi tâm nhãn với tôi.”
Bà hai sợ tới mức gương mặt trắng bệch, run rẩy nói
“Đại… Đại soái, anh nghe em nói, có khả năng là có hiểu lầm gì đó, vòng tay của Minh Lệ thật sự không thấy.”
“Vậy thì dễ thôi.” Thích Kỳ Niên làm việc rất nhanh gọn, dặn dò cảnh vệ ngoài cửa “Người đâu, tìm người hầu bên cạnh nhị tiểu thư, kéo ra ngoài đánh một trận, xem cô ta nói thế nào.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận