Chương 55

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 55

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hai ánh mắt thăm dò đè ép đến mức Mộc Trạch Tê khó thở, cô chính thức công bố: “Tớ chỉ thích ăn cơm!”
La Nam Nam lớn tiếng cười lên, rồi hai người cùng cười.
La Nam Nam lén trở lại bệnh viện. Mẹ La vừa trải qua khóa huấn luyện, nhưng nhìn thấy con gái vui vẻ như vậy lại lén lau nước mắt. La Nam Nam cũng bất lực, cô ấy thật sự không sao.
Nhưng tình tiết truyện miêu tả thể xác và tinh thần đều bị thương nặng, mà hệ thống gần đây luôn đưa ra cảnh cáo, khi La Nam Nam và hệ thống chó má cãi nhau ầm ĩ thì bị nghe được. Điều này càng chứng minh vết thương về tinh thần do tai nạn gây ra của cô ấy quá nặng, xuất hiện vấn đề về tinh thần nên cô ấy vẫn luôn điều trị.
La Nam Nam… Tình tiết chết tiệt này đúng là dở hơi.
Sau khi Mộc Trạch Tê cùng Nghiêm Kỷ chào tạm biệt mẹ La thì rời đi.
Khi đi trên hành lang, một y tá đẩy xe thuốc rất gấp, suýt nữa đụng vào Mộc Trạch Tê, Nghiêm Kỷ lập tức kéo cô vào trong lòng bảo vệ, hai người lập tức dính vào nhau. La Nam Nam thấy tư thế này của hai người thì cảm thán, đúng là người đẹp độc nhất vô nhị, cực kỳ xứng đôi!
Nhưng lại không khỏi đau lòng. Nghiêm Kỷ rất tốt, nhưng dù sao cũng không có duyên với bé Tê nhà mình. La Nam Nam thở dài, khiến mẹ La vội vàng bảo cô ấy ngủ.
La Nam Nam quậy cả một ngày thật sự đã mệt, mí mắt trở nên nặng trĩu. Í? Kết cục của tiểu thuyết có nói nam nữ chính ở bên nhau không? Chưa kịp nghĩ kỹ thì cô ấy đã chìm vào giấc mơ đẹp…
Mộc Trạch Tê khi ra khỏi bệnh viện đã xảy ra tranh chấp với Nghiêm Kỷ, đương nhiên chỉ đơn phương từ phía cô.
Cô từ chối hai người lại quấn lấy nhau. Cô không chấp nhận mọi lời nói của Nghiêm Kỷ, dù Nghiêm Kỷ qua lại với cô, nhưng cô có thể từ chối. Thậm nói thẳng ra, không làm bạn giường gì đó thì Nghiêm Kỷ không thể chạm vào cô. Cô nói một cách rõ ràng, thẳng thắn.
Có một số người càng gấp càng tủi thân thì càng dễ rơi nước mắt. Dù Mộc Trạch Tê nghiêm túc, chân thành, nhưng nói đi nói lại cuối cùng vẫn rơi nước mắt, khí thế hùng hồn cũng biến mất sạch sẽ.
Có lẽ Nghiêm Kỷ không biết, Mộc Trạch Tê luôn băn khoăn và đấu tranh nội tâm về mối quan hệ của hai người. Hai người lên giường một lần, nói chuyện một lần, thời gian kéo dài lần lữa mãi và cách xử lý tốt nhất là không xử lý. Anh dùng khăn tay lau nước mắt cho cô, nhấc người lên nhét thẳng vào trong xe. Sau khi chắc chắn đã khóa xe mới chậm rãi nói: “Dì Vạn Dung đi công tác rồi, mấy ngày này cậu ở chỗ tôi đi.”
“Nghiêm Kỷ, cậu nói vậy là có ý gì!” Mộc Trạch Tê sợ hãi hỏi. Vì sao Nghiêm Kỷ biết mẹ đi công tác? Mình cũng không thể nào ở chỗ cậu ấy. Sau đó cô đẩy cửa muốn xuống xe.
“Không có ý gì, muốn làm cậu mà thôi.” Nghiêm Kỷ kéo cô ôm vào lòng, vuốt ve cơ thể mềm mại của Mộc Trạch Tê, ngửi mùi trên người cô.
Từ nhỏ trên người Mộc Trạch Tê đã tỏa ra mùi hương của hạnh nhân, giống như cô, trắng nõn như sữa. Nghiêm Kỷ hít sâu vài cái.
Mộc Trạch Tê không tin nổi Nghiêm Kỷ lại làm chuyện này: “Nghiêm Kỷ, cậu không thể làm như vậy! Cậu thế này, cậu thế này là phạm pháp đấy!”
“Vậy cậu muốn báo cảnh sát sao?”
Mộc Trạch Tê cứng họng. Cô chưa từng nghĩ đến, cũng không dám nghĩ.
Cô căm giận nói: “Tôi đang khuyên cậu quay đầu là bờ!”
Nghiêm Kỷ nghe vậy thì bật cười, anh cảm thấy Mộc Trạch Tê đáng yêu, ngây thơ chết đi được. Nghiêm Kỷ không hề sợ hãi, dù sao thì người cứ làm qua làm lại là nghe lời thôi.
Mộc Trạch Tê đang mặc một chiếc váy có khóa kéo, Nghiêm Kỷ từ từ mở khóa kéo rồi thò tay xoa nắn bầu ngực mềm mại.
Anh bình tĩnh nói: “Mộc Trạch Tê, từ khi chúng ta lên giường với nhau thì đã không còn đường lui nữa. Hôm nay tôi không chỉ làm cậu mà sau này vẫn sẽ làm cậu. Nếu cậu muốn báo cảnh sát thì tùy cậu, nhưng đợi làm xong rồi tính. Cậu chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời.”
Mộc Trạch Tê tức giận đến run người vì những lời lẽ ngang ngược bá đạo của anh.
Anh đè cô xuống hôn lên môi cô, tay anh luồn xuống phía dưới chiếc váy của cô. Mộc Trạch Tê bất đắc dĩ co chân, vặn người để trốn tránh.
Nghiêm Kỷ chỉ dừng lại một lúc rồi tiếp tục thăm dò phía trước mặc cho cô phản kháng, anh kéo quần lót của cô sang một bên, đầu ngón tay mát lạnh tìm kiếm âm đế nhạy cảm rồi chà xát lên nó, bàn tay không dò xét cửa huyệt mà đào khoét nó. Mộc Trạch Tê nhạy cảm, rên rỉ, huyệt nhỏ lập tức chảy nước ròng ròng.
Cô càng giãy dụa, thân thể mềm mại của cô càng áp chặt vào Nghiêm Kỷ, cọ vào người anh làm cho côn thịt càng cương cứng hơn.
Trời đất quay cuồng một lúc, Nghiêm Kỷ đặt Mộc Trạch Tê trở lại chỗ ngồi trên xe. Anh lấy ra một sợi dây mềm buộc hai cổ tay trắng nõn mỏng manh của Mộc Trạch Tê lại với nhau, nâng nó lên đầu.
Hai cánh tay của Mộc Trạch Tê bị buộc phải nâng lên cao, Nghiêm Kỷ vén váy của cô lên làm lộ ra bầu ngực trắng sữa mềm mại và tròn trịa, còn lắc lư vài lần.
“Tại sao lại ở trong xe?! Đừng có ở trong xe được không?” Mộc Trạch Tê sợ hãi, cô không thể chịu nổi một chuyện chơi bời trác táng như vậy xảy ra trên xe.
Nghiêm Kỷ tự cởi quần áo của mình, côn thịt đỏ au cứng ngắc dựng thẳng đứng, bởi vì quá dài và to nên nó trĩu xuống nặng nề. Quy đầu đỏ hồng đã tràn ra một ít chất dịch màu trắng, trông càng dữ tợn.
Côn thịt đầy máu căng tức đến đau, Nghiêm Kỷ thở hổn hển, anh nhất định phải đâm vào cái huyệt nhỏ bé đó.
Nghiêm Kỷ nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Trạch Tê, dùng côn thịt cứng ngắc của anh chà xát vào mông đùi cô, côn thịt nhờn dính chọc giữa hai đùi trắng nõn mềm mại để tiến vào hoa huyệt, tinh dịch nhớp nháp cọ sát chỗ giữa hai chân của Mộc Trạch Tê làm lóe lên những tia sáng nhè nhẹ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận