Chương 559

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 559

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

558 Giang Đình cưỡng hôn 3
Nơi xa có mấy ngôi sao cô đơn chiếu sáng, bầu trời đen kịt không thấy đáy, dưới chân lại là đèn đuốc sáng trưng.
Đang được ấm áp bao quanh, Lâm Chi Nam nghe được tiếng nói mớ của người đàn ông kia truyền vào trong tai cô “Anh muốn ăn hai quả trứng gà làm rượu trứng gà, muốn loại rượu ngon nhất, loại mấy ngàn tệ kia.”
Chuyện xưa từ trong miệng Giang Đình nói ra, thoáng chốc một loại cảm xúc dâng lên chóp mũi Lâm Chi Nam, không nói ra được đắng chát.
Cô còn chưa kịp phân rõ ràng, hành lang có tiếng cười nói ồn ào truyền đến, giọng điệu lãnh đạm hững hờ của người đàn ông kia quen thuộc đến tận xương tủy.
“Bớt dùng chiêu này đi, hai kẻ thành sự không có bại sự có thừa, lần sau lười quản hai cậu.”
Lâm Chi Nam giật mình, là Lục Nhất Hoài.
Tiếng bước chân bị mặt thảm làm giảm đi, truyền vào trong tai là tiếng ma sát như có như không, trái tim dần dần trở nên loạn nhịp.
Cô lại bắt đầu dùng sức giãy dụa trong ngực Giang Đình, một bên nhỏ giọng nói “Giang Đình, anh buông em ra, buông ra.”
Chỉ cần mấy người kia đi đến chỗ rẽ là có thể nhìn thấy, dựa vào tính tình thẳng thắn của Lục Nhất Hoài, chỉ sợ sẽ cùng Giang Đình đánh nhau, ầm ĩ khiến cho mọi người đều biết sẽ bất lợi với cô.
Bàn tay đang ôm hông cô trong nháy mắt buông ra, Lâm Chi Nam đang muốn cách xa anh ta một chút, lại bị một lực đạo bất ngờ đè lên trên tường cạnh cửa sổ sát mặt đất.
Trong nháy mắt bóng dáng hữu lực hoàn toàn bao trùm lấy cô.
“Ôi, sao cửa ban công lại mở thế này, lạnh quá.”
Tiếng bước chân ở hành lang ngừng lại, Diêu Phong buồn bực ngán ngẩm giống như dây dẫn nổ muốn đốt lại không đốt, tim Lâm Chi Nam như nhảy lên cổ họng.
Lại nghe được tiếng bước chân càng lúc càng xa, hiển nhiên hai người khác không để ý đến anh ta.
Trái tim cô trở về l ng ngực, cánh tay khước từ lại bị Giang Đình bá đạo đưa lên vòng tay qua cổ anh ta, gương mặt tuấn tú của Giang Đình đến gần, chóp mũi gần như chạm nhau.
“Cậu ta cướp em đi như thế?” Trong bóng đêm, ánh mắt Giang Đình sáng người nhìn chằm chằm cô, xen lẫn dã tâm giấu diếm đã lâu.
“Có phải giống như bây giờ không?”
Nói xong đã lấn người hôn lên môi cô, xúc cảm lửa nóng khô ráo nghiền ép, hô hấp quấn quanh.
Lâm Chi Nam nhất thời trừng to, hốt hoảng nghiêng mặt.
Vừa rồi khi hai môi chạm nhau, nhiệt tình của anh ta vẫn còn ở trong đầu cô, Lâm Chi Nam không khỏi nuốt một cái “Giang Đình, anh đừng như thế, chúng ta đã chia tay.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận