Chương 569

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 569

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

568 Cô ấy tên là gì 4
Diêu Phong và Mạnh Diệc Hào hiểu nội tình cùng nhau trao đổi ánh mắt, đang oán thầm thì đã thấy Giang Đình cũng đứng dậy đi ra khỏi phòng khách.

Vườn hoa phía sau của khách sạn, bóng cây chập chờn, một cơn gió thổi đến dọc theo con đường nhỏ, tốc độ của Lục Nhất Hoài càng nhanh hơn, lúc đến trước ghế dài mới dừng lại.
Bóng dáng kia ngồi xổm núp dưới cây cọ, cánh tay ôm chặt lấy chính mình, vùi đầu vào gối, nếu không phải có áo khoác lông trắng, chỉ sợ là không phát hiện ra được.
Lục Nhất Hoài nhìn, chỉ cảm thấy tim cũng bị siết chặt.
“Sao thế?”
Anh ta đứng ở trước chân cô, vì cô ngăn cản tất cả gió.
Lâm Chi Nam lắc đầu không đáp.
Đầu gối và bụng đột nhiên có một bàn tay dày rộng, cách áo lông vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp hữu lực, nhẹ nhàng nắm tay cô đứng lên, giống như lá thu rơi vào trong l ng ngực.
Cô bị ôm ngồi trên ghế, trên đùi Lục Nhất Hoài.
“Bánh bao hay khóc, chuyện gì xảy ra thế?” Anh ta muốn nâng cằm cô lên, nhìn cô.
Lâm Chi Nam không cho.
Ngay sau đó lại đẩy tay Lục Nhất Hoài ra, chỉ vùi đầu vào trong ngực anh ta, khóc nói “Chúng ta trở về đi, về Đế Đô, em không thích nơi này, em không thích Thượng Hải ”
“Hiện tại đi ngay được không?”
Nước mắt tí tách rơi xuống, toàn bộ đều rơi vào l ng ngực người đàn ông, cô cũng không lau, chỉ ôm cổ anh ta nói muốn rời đi, tối nay đi ngay.
Ngày thường cô giữ lại bao nhiêu tình cảm, Lục Nhất Hoài đều rõ ràng, thỉnh thoảng cũng sẽ nũng nịu, chơi xấu.
Trước khi đến Lục Nhất Hoài tràn ngập lo lắng, bây giờ cây nhỏ anh ta mềm mại đến rối tinh rối mù.
Sao lại có cô nóc không thèm nói đạo lý khiến cho người ta đau lòng như thế.
Anh ta cũng không ôm lại, chỉ cúi đầu nhìn cô ở trước ngực mình lau nước mắt, sau cùng khẽ cười một tiếng “Chúng ta nói chút đạo lý được không, là ai trước đó quấn lấy anh muốn nghe hội nghị thượng đỉnh Aobo?”
“Còn nói hội nghị lần này ngàn vàng khó cầu, không nghe được thì tuyệt đối không rời khỏi Thượng Hải.”
“Em không nói, em không nói ” giọng nói cô tràn đầy buồn bực “Bây giờ em muốn đi ”
Lục Nhất Hoài đã hiểu, thông tình đạt lý gật đầu “Được, mời lão phật gia khởi giá.”
Lâm Chi Nam càng tức hơn, muốn từ trên người anh ta đứng lên, lại bị tay anh ta giữ lấy eo, dễ dàng kéo lại.
Cô giãy dụa nhưng không thoát ra được, mấy nắm đấm đánh đến l ng ngực cứng rắn của anh ta.
Đôi mắt đỏ ngầu đối diện với ánh mắt đen như mực của anh ta, trong bóng đêm giống như càng thêm thâm trầm.
“Nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận