Chương 576

: Dùng thân thể khen thưởng Đại tướng quân khải hoàn, dùng thân thể trấn an Thừa tướng ghen tuông, dùng thân thể trả giá vì nhiệm vụ (phần 4)
‘Bệ hạ…” Tình yêu cùng nhung nhớ thấm đẫm tận xương tủy khiến Đại tướng quân khó tránh khỏi muốn phát điên, chỉ chốc lát sau, sau gáy hoàng đế nhỏ đều trồng đầy ngập những quả dâu tây màu hồng, ngay cả trên bả vai cũng xuất hiện vài dấu hôn rời rạc, tỏ ra cực kỳ rõ ràng bên ngoài làn da trắng nõn của hoàng đế nhỏ.
”Ư~ Ha a~” Rèm giường lay động không ngừng, Tô Mộc trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy mình bị hôn đến nỗi sắp không thở được nữa.
”Chậm, ha a, chậm một chút~” Tiếng rên rỉ cầu xin tha thứ vô cùng khàn.

Sau một hồi ồn ào, đến khi Tô Mộc chân chính bước xuống giường thì dạ tiệc cũng sắp được chuẩn bị xong, môi bị hôn sưng đỏ, khóe mắt chân mày còn mang chút sắc xuân, gương mặt của hoàng đế nhỏ có hơi đỏ, lúng túng trừng mắt nhìn Đại tướng quân một cái, ngồi ở đó cúi đầu xuống, liên tục nâng ly muốn che giấu vết thương trên môi mình.
Chỉ tiếc khổ cực che che giấu giấu một phen nhưng cuối cùng vẫn không gạt được.
Dạ tiệc đại khái trôi qua được một nửa, hoàng đế căn bản có thể rời đi rồi, dù sao cậu ngồi ở nơi đó, rất nhiều người không dám càn rỡ, ăn uống cũng chưa được tận hứng.
Nào ngờ bên này cậu vừa mới đi, ngay sau đó liền có người theo sau ra ngoài.
”Bệ hạ lúc đi sao không kêu ta? Chẳng lẽ Đại tướng quân khải hoàn hồi triều, người cũ này là thần liền bị ném qua một bên rồi?” Thôi tương từ phía sau lưng chậm rãi nắm tay hoàng đế nhỏ.
Tô Mộc sợ hết hồn, ai ngờ ngay sau đó liền bị kéo đến hòn non bộ trong ngự hoa viên, thậm chí y còn tự nhiên chỉ huy toàn bộ thái giám thị vệ mới vừa rồi còn đi theo cậu lui xuống.
”Ưm…” Hoàng đế nhỏ bị hôn đến nỗi gò má đỏ bừng, cố gắng muốn mở miệng tranh luận với Thôi tương một phen!
Rõ ràng hôm qua mới lấy cớ Đại tướng quân muốn khải hoàn hồi triều giằng co suốt một đêm, dày vò eo cậu muốn gãy, làm sao hôm nay lại biến thành cái cớ này!
Chỉ tiếc cậu còn chưa kịp nói lời nào thì miệng lưỡi đã bị ngậm vào, cố gắng ngọ nguậy hồi lâu, cuối cũng mới được ngột ngạt buông tha!
Cũng chẳng phải là người tốt lành gì!
Tô Mộc thật sự muốn đánh chết cái tên ngốc hồ đồ trước kia cảm thấy vì cái gì cân bằng mới cam nguyện cho Thôi Du vào cung!
Đây là đang chiêu mộ một con chó sói chưa được đút no!
”Ư ha a~ Chậm, ưm… Khó chịu…” Cả người hoàng đế nhỏ như nhũn ra tựa vào bên ngoài núi đá bóng loáng, tiếng rên rỉ run run rẩy rẩy, còn thận trọng sợ bị thị vệ tuần tra phát hiện, cả người căng thẳng xấu hổ hồng hồng.
Hôm nay lại là một ngày nhiệm vụ chưa hoàn thành xong, một ngày không thể không bị ép tinh lần nữa…
Nghĩ đến giải thích trước đó của hệ thống nói rằng tạm thời không thể xác định được có bao nhiêu đầu mối của người diệt thế đã hoàn toàn biến mất, sau đó lại nghĩ đến nhiều ngày đã trôi qua như vậy, Tô Mộc liền bỗng nhiên sinh ra một cảm giác tuyệt vọng khiến trước mắt cậu tối sầm.
Nhiệm vụ lố bịch này thật sự có dấu hiệu kết thúc sao?!
Chẳng lẽ muốn cậu làm cả đời!

Quyển 6 –

Bình luận

Để lại bình luận