Chương 579

: Thế giới thật, trở về lúc ban đầu không mang theo ký ức, nam sinh viên Tiểu Tô ngày nào cũng gặp trai đẹp (phần 3)
Tô Mộc rất tin tưởng vào duyên phận, sau khi hai người trao đổi phương thức liên lạc, Tô Mộc kinh ngạc phát hiện nhà danh họa đó hóa ra lại là giáo viên của trường đại học mà cậu chuẩn bị theo học.
”Vẽ tranh chỉ là sở thích, làm một giáo sư nhân dân vinh quang, bồi dưỡng đóa hoa tổ quốc mới là sự nghiệp chân chính của tôi.” Người đàn ông mỉm cười nhìn Tô Mộc, âm thành khàn khàn mang theo ý cười.
Tô Mộc vô thức cảm thấy vành tai tê dại, gò má bỗng đỏ lên, không biết tại sao cậu lại cảm thấy đóa hoa tổ quốc đó dường như là đang nói cậu…
”Hẹn gặp lại vào ngày tựu trường, bạn học Tô.” Người đàn ông híp mắt mỉm cười vẫy tay một cái về phía Tô Mộc khi dựa vào cửa sổ xe, người đẹp trai có một sức mạnh thần kỳ cho dù họ có làm gì thì cũng không thể làm giảm đi sự quyến rũ của họ.
Tâm trạng Tô Mộc cũng tương đối khá, vẫy tay về phía người đàn ông.
Chuyến du lịch kết thúc, không bao lâu sau thì tựu trường, Tô Mộc không để người nhà đưa mình đi, trái lại còn chuẩn bị tự lực cánh sinh lần đầu tiên!
Dường như thiếu niên ôm một nỗi cố chấp rất lớn đối với chuyện theo đuổi sự độc lập.
Tô Mộc cọ xát đã mấy ngày, rốt cuộc mới có thể tự mình đi học.
Ngày tựu trường cậu xách một chiếc vali lớn, đầu Tô Mộc đổ đầy mồ hôi, nhưng không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy rất thỏa mãn, vui vẻ cầm thư thông báo trúng tuyển đi báo cáo.
”Đàn em đến một mình sao? Nhìn đàn em mệt nhọc như vậy, đàn chị lau mồ hôi cho em nhé.” Nhìn cậu thiếu niên trắng trẻo dịu dàng với vẻ mặt ngoan ngoãn, mấy đàn chị phụ trách tiếp đón sinh viên mới cũng không nhịn được cười như mẹ hiền.
Ai lại không thích đàn em sạch sẽ đẹp trai chứ?
Tô Mộc nhất thời cảm thấy lúng túng, gương mặt đỏ bừng, bị mấy đàn chị vây vào giữa, hốt hoảng đến nỗi ngay cả lời nói cũng không được rõ ràng.
May mắn thay cuối cùng cũng có học trưởng đến cứu vớt cậu, gương mặt học trưởng lạnh lùng, thoạt nhìn có hơi hung dữ, hắn vừa tới thì nụ cười trêu chọc Tô Mộc của chị gái nhất thời dừng lại, không được tự nhiên trở về vị trí của mình.
”Phòng ký túc xá số 9 phải không? Tôi đưa cậu đi.” Học trưởng trông có vẻ xa cách, dáng vẻ cũng hung dữ nhưng thật ra lại vô cùng nhiệt tình.
Tô Mộc ngoan ngoãn đi theo, được học trưởng đưa đến tận giường trong phòng ký túc xá không nói, còn bị học trưởng vẻ mặt lạnh tanh hỏi xin phương thức liên lạc.
Ừm, ngày đầu tiên tựu trường, học trưởng kỳ quái.
Nhưng Tô Mộc dần dần phát hiện ra sự tập trung của những anh chàng đẹp trai xung quanh mình dường như quá cao!
Quen biết họa sĩ trong kỳ nghỉ hè, học trưởng đưa cậu đến ký túc xá hôm tựu trường, ở cùng phòng thí nghiệm với học trưởng, giáo sư mang đến một học trưởng khác, hơn nữa thầy của học trưởng đó tình cờ cũng là giáo sư dạy toán của cậu, bất quá có thể là bởi vì giáo sư tương đối bận rộn nên khoảng thời gian đầu đều là do hai vị học trưởng đó thay phiên nhau đến giảng bài, sau đó có lẽ là thầy được rảnh rỗi một chút nên giờ học mới đổi lại thành vị giáo sư đẹp trai mang gọng kính màu vàng có ánh mắt hiền lành văn nhã…
Mỗi một giờ học cũng sẽ có không ít nam sinh nữ sinh hâm mộ đến xem, tham gia tiết học, nổi tiếng đến mức có lúc Tô Mộc hơi sơ ý hay thậm chí là đến hơi muộn một chút là sẽ không chiếm được chỗ ngồi cho mình.
Có điều ——

Quyển 6 –

Bình luận

Để lại bình luận