Chương 58

Sáng hôm sau, Tạ Uyển Nhiên tỉnh dậy trong vòng tay của Tô Hưởng và Lục Dữ. Cơ thể cô êm ái, nhưng eo và chân mỏi nhừ, như vừa trải qua một trận chiến kịch liệt. Ánh nắng sớm chiếu qua rèm cửa, rải lên làn da trắng nõn của cô những vệt sáng lấp lánh. Cô khẽ động, lập tức cảm nhận được hai đôi tay siết chặt hơn, như không muốn cô rời đi.
“Cô giáo, dậy rồi à?” Tô Hưởng thì thầm, giọng còn ngái ngủ, bàn tay lướt qua eo cô, vuốt ve nhẹ nhàng. Lục Dữ ở phía bên kia, cọ cọ đầu vào vai cô, giọng nũng nịu: “Cô giáo, ngủ thêm chút nữa đi, hôm nay tụi em muốn ở bên cô cả ngày.”
Tạ Uyển Nhiên đỏ mặt, nhớ lại đêm qua hai thiếu niên thay nhau chiếm hữu cô, từng đợt khoái cảm mãnh liệt khiến cô gần như ngất đi. Cô lườm cả hai, giọng trách yêu: “Còn ngủ? Các em định hành cô đến không xuống giường được luôn hả?”
Tô Hưởng bật cười, cúi xuống hôn lên trán cô. “Cô giáo, tại cô quyến rũ quá, tụi em không kiềm được.” Lục Dữ gật đầu phụ họa, bàn tay len lỏi xuống, xoa nắn mông cô, làm cô khẽ kêu lên.
“Đừng nghịch nữa! Cô đói rồi, đi ăn sáng đi!” Tạ Uyển Nhiên đẩy cả hai ra, cố làm mặt nghiêm túc, nhưng khóe môi lại cong lên đầy ý cười. Cô đứng dậy, mặc một chiếc áo phông rộng và quần short, cố che đi những dấu vết đỏ hồng trên cổ và đùi mà hai thiếu niên để lại đêm qua.
________________

Ba người đến một nhà hàng ven biển, ngồi bên cửa sổ nhìn ra đại dương xanh thẳm. Tạ Uyển Nhiên gọi một phần salad hải sản, trong khi Tô Hưởng và Lục Dữ gọi những món đầy năng lượng như bít tết và bánh mì kẹp tôm. Nhìn hai thiếu niên ăn uống ngon lành, Tạ Uyển Nhiên không khỏi mỉm cười. Họ trẻ trung, tràn đầy sức sống, và luôn làm cô cảm thấy mình cũng trẻ lại.
“Cô giáo, chiều nay tụi em muốn đi lặn biển, cô đi cùng nhé?” Lục Dữ vừa nhai vừa nói, mắt sáng lấp lánh. “Ở đây có một rạn san hô đẹp lắm, em nghe nói còn có cá heo nữa!”
Tạ Uyển Nhiên gật đầu, hào hứng: “Được, lặn biển nghe vui đấy. Nhưng các em phải bảo vệ cô, cô bơi không giỏi lắm đâu.”
Tô Hưởng nhướng mày, giọng trêu chọc: “Yên tâm, cô giáo. Có tụi em ở đây, cô chỉ cần bám chặt vào là được.” Hắn nhấn mạnh từ “bám chặt”, ánh mắt lướt qua cơ thể cô, làm cô đỏ mặt.
________________

Buổi chiều, ba người tham gia một tour lặn biển. Tạ Uyển Nhiên mặc bộ đồ lặn bó sát, cơ thể mềm mại được tôn lên từng đường nét, làm Tô Hưởng và Lục Dữ lại không kìm được mà nhìn chằm chằm. Cô lườm cả hai, ra hiệu im lặng, rồi cùng hướng dẫn viên xuống nước.
Dưới lòng biển, thế giới mở ra trước mắt họ như một bức tranh kỳ diệu. Những rạn san hô rực rỡ sắc màu, đàn cá nhỏ bơi lội tung tăng, và ánh nắng xuyên qua mặt nước tạo thành những tia sáng lung linh. Tạ Uyển Nhiên bơi chậm rãi, tay nắm lấy tay Tô Hưởng, trong khi Lục Dữ bơi phía sau, thỉnh thoảng chạm nhẹ vào eo cô như muốn bảo vệ.
Đột nhiên, một chú cá heo xuất hiện, lướt qua họ với tốc độ nhanh. Tạ Uyển Nhiên phấn khích, chỉ tay về phía cá heo, đôi mắt sáng rực. Tô Hưởng và Lục Dữ cười, kéo cô bơi theo, cả ba như những đứa trẻ đùa giỡn giữa lòng đại dương.
Khi trở lên thuyền, Tạ Uyển Nhiên thở hổn hển, tóc ướt dính vào má, đôi môi hồng hào lấp lánh nước biển. Cô ngồi xuống, cười tươi: “Vui quá! Lâu lắm cô mới được thư giãn thế này!”
Tô Hưởng ngồi cạnh, lau nước trên má cô, giọng trầm ấm: “Cô giáo, chỉ cần cô vui, tụi em làm gì cũng được.” Lục Dữ gật đầu, bàn tay đặt lên đùi cô, vuốt ve nhẹ nhàng.
________________

Tối đó, sau khi ăn tối, ba người trở về phòng. Tạ Uyển Nhiên tắm xong, mặc một chiếc váy lụa ngắn, ngồi trên sofa xem TV. Tô Hưởng và Lục Dữ ngồi hai bên, ánh mắt không rời khỏi cô. Không khí trong phòng dần trở nên ám muội, hơi thở của cả ba đều nặng nề hơn.
“Cô giáo, đêm nay em muốn ngủ cùng cô,” Lục Dữ thì thầm, bàn tay đặt lên vai cô, chậm rãi trượt xuống. Tô Hưởng không nói gì, nhưng bàn tay đã luồn vào váy cô, chạm vào đùi trong mềm mại.
Tạ Uyển Nhiên cắn môi, cơ thể nóng lên dưới những cái chạm. “Các em… lại muốn làm gì…” Cô hỏi, nhưng giọng điệu lại như mời gọi.
Tô Hưởng cúi xuống, hôn lên môi cô, lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, nụ hôn sâu và mãnh liệt. Lục Dữ kéo váy cô lên, để lộ quần lót ướt át, ngón tay lướt qua khe hở, làm cô rên lên trong miệng Tô Hưởng.
“Cô giáo, đêm nay tụi em muốn làm cô sướng đến không nhớ gì luôn,” Tô Hưởng thì thầm, cởi váy cô ra, để lộ cơ thể trần trụi. Lục Dữ ngậm lấy đầu vú cô, mút mạnh, trong khi ngón tay luồn vào hoa huyệt, khuấy động.
Tạ Uyển Nhiên bị cuốn vào cơn sóng khoái cảm, tiếng rên kiều mị vang lên không ngừng. Hai thiếu niên thay nhau yêu thương cô, côn thịt to lớn luân phiên ra vào, làm cô cao trào hết lần này đến lần khác. Đêm đó, cả ba chìm đắm trong nhục dục, quên đi mọi giới hạn, chỉ còn lại sự quấn quýt của cơ thể và linh hồn.

Bình luận

Để lại bình luận