Chương 587

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 587

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

586 Còn muốn chạy à 6
Cùng ánh mắt Đàm Chính chạm nhau, cô hơi mỉm cười, thất thần rời đi, cứ như thế thẳng tắp nhìn thấy đôi mắt của báo săn đang ẩn núp.
… Ánh mắt anh ta u ám giống như vận sức chờ phát động cảm xúc, lúc nhìn cô không chút nào che giấu, âm lãnh giống như con sói ẩn náu trong lùm cây, trải qua trèo đèo lội suối lăn lê bò trườn, mang theo xúc động nguyên thủy.
Lâm Chi Nam đột nhiên hãi hùng.
“Em lên trước đây.” Cô nghe thấy chính mình nói với Lục Nhất Hoài như thế, giọng nói bình tĩnh trước sau như một.
Ngụy trang của cô luôn rất tốt, ngay cả tìm cớ cũng là một giọt nước cũng không lọt, còn có thể cười nói bạn cùng phòng đang chờ video của cô, trong sự nhướng mày buồn bực của người đàn ông, trong nháy mắt do dự xúc động dâng lên trong đầu thiếu nữ.
Cô nhớ người đàn ông đó đã từng nói tuyệt đối sẽ không vứt bỏ hứa hẹn với cô, kiên định như tùng, nói là làm, giống như chính con người anh ta vậy.
Anh ta vẫn luôn làm rất tốt.
Tin tưởng anh ta, hoặc là rời đi nơi này.
Nhưng sau cùng Lâm Chi Nam vẫn lựa chọn tin tưởng chính mình.
Lục Nhất Hoài gật đầu, cô cũng không quay đầu lại mà xoay người rời đi.
Bên ngoài Thái Duyệt Kim Thành là một quảng trường sinh hoạt rất rộng, cọ và chuối tây ngập tràn nơi này, vô số quang ảnh như xẹt qua, bên tai là tiếng gió gào thét chưa bao giờ nghe qua, từng đợt lạnh lẽo giống như lưỡi dao xẹt qua mặt.
Lâm Chi Nam không nhớ rõ chính mình chạy đi bao xa, giống như chạy đến một đầu đường cây xanh không nhìn thấy điểm cuối, bãi đậu xe ở vườn hoa phía sau, cô chỉ biết bản thân tràn ngập mê mang và bàng hoàng.
Thở hồng hộc chạy trốn, hai mắt đẫm lệ mơ hồ, nhưng bước chân chưa từng dừng lại.
Đột nhiên không biết từ đầu ra một luồng sức mạnh nắm lấy bả vai cô, dùng sức kéo, áp chế cô ở trên hành lang dài âm u không người.
Hô hấp nóng rực của người đàn ông tiến vào trong tai cô, giọng khàn khàn “Còn muốn chạy à?”
Chậu hoa bên chân bởi vì lực đạo này mà đổ sang một bên, đối mặt với đôi mắt u ám và vằn lên tia máu của người đàn ông, phản ứng của Lâm Chi Nam gần như là rất kịch liệt xô đẩy trước ngực anh ta.
“Buông ra ” Vành mắt cô đỏ lên, quát về phía anh ta “Anh buông ra cho tôi ”
Cô đánh lên người anh ta, nhưng Liên Thắng không chút sợ hãi, cơ thể cường tráng cao lớn nghiền ép cô trên vách tường.
Cánh tay anh ta giữ chặt bả vai Lâm Chi Nam, cười lạnh một tiếng “Em thật đúng là có thể chạy, một lần, hai lần đều có thể né tránh, có giỏi thì trốn anh cả đời đi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận