Chương 59

: Khởi Đầu Mới

Tần Tự Ninh xuất viện vào một buổi sáng nắng vàng rực rỡ. Tống Hàm đứng đợi anh ở cổng bệnh viện, mặc một chiếc váy ngắn phấp phới, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời. Anh bước tới, không do dự kéo cô vào lòng, hôn lên má cô mà không quan tâm đến ánh mắt tò mò của những người xung quanh. “Hàm Hàm, từ nay anh rể sẽ không để em rời xa anh nữa,” anh thì thầm, tay siết chặt eo cô.

Họ trở về căn hộ của Tần Tự Ninh, nơi giờ đây chỉ thuộc về hai người. Tống Vân đã chính thức rời đi, mang theo hành lý và giấc mơ của cô ấy đến một chân trời mới. Tống Hàm vẫn cảm thấy một khoảng trống khi nghĩ về chị gái, nhưng cô biết Tống Vân đã chọn con đường của mình. Còn cô, cô chọn Tần Tự Ninh – người đàn ông khiến trái tim cô rung động, cơ thể cô khao khát, dù biết rằng tình yêu này đầy rủi ro.

Trong phòng khách, Tần Tự Ninh kéo Tống Hàm ngồi lên đùi anh, tay anh luồn vào dưới váy cô, vuốt ve đôi chân trắng nõn mịn màng. “Hàm Hàm, em có muốn làm gì đặc biệt để ăn mừng anh rể khỏe lại không?” Anh nhếch môi, ánh mắt lấp lánh ý đồ xấu xa. Tống Hàm đỏ mặt, cắn môi, giọng lí nhí: “Anh rể… Anh lại muốn bắt nạt em…” Nhưng cô không đẩy anh ra, thay vào đó khẽ ngả người vào ngực anh, để hơi ấm của anh bao bọc lấy mình.

Tần Tự Ninh cười lớn, lật cô nằm xuống sofa, kéo váy cô lên. Quần lót ren mỏng manh lộ ra, ướt át vì sự trêu chọc của anh. “Tiểu huyệt của Hàm Hàm thành thật hơn cái miệng nhỏ của em,” anh trêu, ngón tay tách môi âm hộ, kích thích âm vật khiến cô rên rỉ: “Ưm… Anh rể… Đừng trêu em…” Nhưng cơ thể cô lại chủ động nâng hông, mời gọi anh.

Anh cúi xuống, liếm láp qua lớp vải mỏng, khiến Tống Hàm cong người vì khoái cảm. “Anh rể… Ngứa quá…” Cô thở hổn hển, hai tay bấu vào tóc anh. Tần Tự Ninh kéo quần lót cô xuống, ngậm lấy môi âm hộ, mút mạnh, lưỡi anh quấy đảo bên trong, khiến dâm dịch chảy tràn ra miệng anh. “Tiểu huyệt của Hàm Hàm ngọt quá…” Anh thì thầm, tay anh xoa bóp mông cô, nâng hông cô lên để thưởng thức sâu hơn.

Tống Hàm không chịu nổi, kéo anh lên, hôn anh cuồng nhiệt. Cô tự tay cởi quần anh, cầm lấy dương vật thô to, vuốt ve vụng về nhưng đầy nhiệt tình. “Anh rể… Em muốn anh…” Cô thì thầm, mắt long lanh dục vọng. Tần Tự Ninh không chờ đợi, đặt cô nằm ngửa, tách hai chân cô ra, cắm mạnh vào tiểu huyệt ướt át. “A… Hàm Hàm, em thật chặt…” Anh rên rỉ, bắt đầu nhấp nhô, mỗi cú thúc đều khiến cô ngất ngây.

Tống Hàm ôm chặt anh, rên rỉ: “Anh rể… Sâu quá… Em không chịu nổi…” Nhưng cô lại chủ động nâng hông, đón nhận anh. Tiếng da thịt va chạm vang lên, dâm dịch chảy tràn, sofa rung lên kẽo kẹt. Tần Tự Ninh nắm ngực cô, xoa bóp, ngậm núm vú mút mạnh. “Hàm Hàm, anh rể muốn em mãi mãi…” Anh gầm gừ, tăng tốc, dương vật cọ xát vách thịt khiến cô hét lên vì khoái cảm.

Họ làm tình không ngừng, từ sofa đến sàn nhà, rồi lên bàn ăn. Tống Hàm quỳ trước anh, ngậm dương vật anh vào miệng, liếm mút vụng về nhưng đầy nhiệt tình. “Ưm… Anh rể… Ngon quá…” Cô nói, nước miếng chảy xuống cằm. Tần Tự Ninh rên rỉ, bắn tinh vào miệng cô, nhìn cô nuốt từng giọt, ánh mắt đầy mê luyến.

Sau đó, họ nằm dài trên sofa, Tống Hàm gối đầu lên ngực anh, nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh. “Anh rể, em muốn ở bên anh mãi mãi,” cô nói, mắt long lanh. Tần Tự Ninh vuốt tóc cô, mỉm cười. “Anh rể sẽ cho em tất cả, Hàm Hàm. Đây là khởi đầu mới của chúng ta.” Anh hôn cô, lòng tràn ngập quyết tâm. Dù thế giới có chống lại họ, anh sẽ bảo vệ cô, giữ cô bên mình mãi mãi.

Bình luận

Để lại bình luận