Chương 59

Khương Diên bị Chung cảnh làm phiền, quấy rối không ngừng, sau khi bọn họ chính thức yêu đương được một tháng, cuối cùng vẫn phải dọn về biệt thự ở chung với anh.
Nếu không phải do anh nói:
“Không cần em nấu cơm, anh nấu.”
“Mỗi ngày anh sẽ đưa đón em đi làm.”
“Em muốn sao cũng được mà.”
“Coi như cầu xin em đấy, đừng dày vò anh mà.”
Cô mới không chịu đồng ý đâu. Cô chính là một bé ngoan rụt rè bảo thủ đó nha.
Ngày đầu tiên chuyển đến, lúc cô còn đang thu xếp quần áo bỏ vào tủ, Chung Cảnh đã xông vào đè cô lên tường hôn nửa ngày trời, hôn đến ánh mắt bốc lửa, anh cảm thán: “Cuối cùng cũng dự được em về đây.”
Sau đó thì…lăn giường. Hiện tại đã là ngày thứ năm chuyển tới đây. Anh tìm một người giúp việc lo nấu cơm quét dọn trong nhà, nhưng mà không sống cùng họ, thế giới hai người của bọn họ cũng coi như không tệ.
Nhưng là Khương Diên vẫn còn có một tâm sự nho nhỏ khó nói cất chứa trong lòng.
Buổi tối cơm nước xong, hai người đều đã tắm sạch sẽ, Khương Diên đem quần áo hai người vừa thay ra lên lầu cho vào máy giặt, quần áo lót thì vò bằng tay, quần áo ngoài mới cho vào máy giặt, trong lúc chờ đợi, cô ngồi xem ti vi ở ngoài phòng khách.
Chung Cảnh xử lý công việc ở phòng làm việc trên lầu 2.
Lúc anh xong việc xuống lầu, Khương Diên đã nằm ngủ ngon lành trên sô pha rồi, anh bế cô lên định bụng bế cô về phòng ngủ, ai dè vừa nhúc nhích, cô liền tỉnh dậy.
Nhìn thấy anh, Khương Diên dụi mắt: “Anh xong việc rồi à? Mấy giờ rồi?”
“Sắp 9 giờ rồi. Em mệt thì lên lầu ngủ trước đi.”
“Em còn chưa phơi quần áo.”
“Anh phơi cho.”
“Cùng đi đi.”
“Được.”
Hai người ra ban công, mở máy giặt, cùng nhau phơi khô quần áo.
Sau đó lại đưa nhau lên lầu.
Anh nắm chặt tay cô, hai người một trước một sau đi trên bậc thang lên lầu hai.
“Diên Diên, ở chung với anh, không kinh khủng như em tưởng đúng không?”
Khương Diên ngẩng mặt nhìn anh, cười nói: “Cũng tạm được.”
Anh quay đầu cưng chiều nhéo má cô: “Miễn cưỡng thế cơ à? Xem ra là vẫn còn chưa hài lòng. Bà chủ, dịch vụ của chúng tôi còn điều gì khiến bà thấy chưa hài lòng vậy, thưa bà..”
Khương Diên có chút nghẹn họng, mặc dù đúng là có chút chưa được hài lòng, nhưng mà điều này khó nói quá đi à, cô cúi đầu nói: “Không có, phục vụ rất tốt.”
Sau khi vào phòng, anh ngồi xuống mép giường, kéo cô ngồi lên đùi mình, dịu dàng nói: “Có chuyện gì không vui đều phải nói với anh nhé?”
Khương Diên vòng tay lên cổ anh, tặng anh một nụ hôn rõ kêu: “Không có thật mà.”
“Vậy là tốt.”
Anh xông tới, bắt đầu hành động, cởi áo tháo đai lưng.
Tư thế truyền thống cơ bản nhất, cô nằm thoải mái trên giường lớn mở rộng chân nhận lấy va chạm yêu thương của anh, rất nhanh lại lên đỉnh.
Chung Cảnh nhồi chặt côn thịt trong miệng huyệt nhỏ, rướn người lên hôn cô hỏi: “Thích không?”
Khương Diên thở dốc hổn hển, giọng nói mị hoặc, lười biếng khàn đặc sau cao trào: “Ưm, thích, thích…”
Côn thịt anh vẫn còn cương cứng, hôn cô chốc lát rồi đứng dậy lật người cô xuống, để cô quỳ bò trên giường, anh đỡ côn thịt đâm vào từ đằng sau, nâng hông tiếp tục đâm vào rút ra cái miệng nhỏ nhắn ấy.
“A… ưm…” Một bên mặt chôn trong gối, Khương Diên nhẹ giọng rên rỉ.
Cô nói thích, là thích thật nhưng mà vẫn cảm thấy có chút không đủ.
Nếu nói Chung Cảnh trước kia ở trên giường là sói đói, thì hiện tại chỉ có thể ví như một chú cún nhỏ dịu ngoan vô cùng biết nghe lời săn sóc cảm nhận của cô.
Cô cảm thấy anh rất dịu dàng, rất thoải mái, nhưng không hiểu tại sao, sâu trong lòng thỉnh thoảng vẫn sẽ hoài niệm cảm giác sướng điên người cùng với khoái cảm vô cùng vô tận trong những cuộc yêu điên cuồng trước đó với anh. Nếu trước kia chưa từng thử qua cảm giác ấy, có lẽ cô sẽ rất hưởng thụ sự dịu dàng, trân trọng như vật báu của anh lúc này. Nhưng đã thử qua một lần, trong lòng không thể nào quên được vẫn thường nhớ đến, không khác gì bị “nghiện”.
Đây, chính là tâm sự khó nói của cô.
Từ lúc họ làm lành rồi quay lại với nhau, anh chưa từng yêu cô mạnh bạo điên cuồng như trước nữa, không cần biết là lần thứ mấy, bất kể lúc nào cũng đều dịu dàng, nhẹ nhàng, cho dù là lúc anh lên đỉnh bắn tinh cũng luôn kiềm chế bản thân. Coi cô như búp bê sứ, sợ đụng mạnh là vỡ vậy. “Ưm…ưm…” Hai tiếng rên này chính là lớn diện cho sự thiếu thoả mãn của cô, muốn anh làm nhanh hơn đấy. Tiếc rằng Chung Cảnh không hiểu được.
Cô tự mình lắc mông phối hợp với anh, nhưng mà vẫn không đủ, vẫn không đủ: “Ưm, nhanh đi anh, A Cảnh, nhanh lên…”
Chung Cảnh đỡ eo cô, tăng tốc ra vào nhanh hơn chút.
Đã rất thoải mái rồi, cứ làm như vậy thêm một chút thì cô cũng có thể lên đỉnh.
Thế nhưng vẫn không thể đạt đến được nơi đó, vị trí khiến cho cô điên cuồng, khiến bản thân cô mất khống chế.
Cô nhíu mày.
“A Cảnh, không được…” Cô đưa tay ra túm lấy tay Chung Cảnh đang đỡ trên eo cô giục anh dừng lại, ngã nằm xuống làm côn thịt tuột ra khỏi tiểu huyệt của cô, cả người mềm mại nằm trên giường, quay đầu lại nói, “Dừng lại…”
Chung Cảnh khó hiểu, sốt ruột cúi xuống nhìn thân dưới của cô: “Anh làm đau em à? Thế nào rồi?”
Khương Diên khó khăn lắm mới hạ quyết tâm, mặc kệ mặt mũi để nói ra tâm sự khó nói kia cho anh nghe, thế nhưng lại bị sự quan tâm lo lắng sốt ruột của anh làm mất đi phân nửa quyết tâm.
“Không có, không đau, em không bị thương.” Cô nói.
Chung Cảnh kiểm tra cô bé của cô thấy không có gì bất thường mới yên tâm, lại dán sát vào người cố vòng tay từ sau lưng ôm lấy cô: “Làm sao thế?”
“Không có gì.” Nhích mông cọ cọ dương vật của anh: “A Cảnh, đi vào…”
Anh nghe lời lại chôn phân thân vào trong hạ thân cô, bàn tay vòng ra phía trước xoa nắn đầu vú, môi mỏng để lại trên cổ cô vô vàn dấu hôn trên vai cô , anh đẩy hông không nhanh không chậm chọc vào rút ra, dịu dàng vô cùng.
Ra vào một lúc sau, Khương Diên nhịn không được, quay đầu lại nói: “A Cảnh, anh có thể mạnh hơn chút không?”
Chung Cảnh sửng sốt, muốn anh làm nhanh hơn thôi mà, sao cô lại có vẻ mặt nghiêm túc thế này?
“Không thoải mái sao? Anh nhanh hơn một chút nhé.”
Khương Diên ngăn cản động tác muốn làm mạnh hơn một chút của anh, dịch người một chút, để cự vật của anh rút ra khỏi người mình, cô cắn môi dưới nói: “Không phải, em muốn anh làm như trước kia cơ.”
“Trước kia?”
Khương Diễn đỏ bừng mặt, lại cảm thấy ấm ức muốn khóc, dùng tốc độ nhanh nhất có thể mà nói hết câu: “Chính là em muốn anh hung hăng làm em như trước kia, chịch mạnh sướng đến ngất đi như trước, anh làm cái gì mà cứ chậm rì rì như ông già tập dưỡng sinh thế, sức khỏe anh cũng đâu có vấn đề gì, anh cố tình bắt nạt em đúng không!”
Nói xong một lèo, cô túm chăn trùm kín mặt, không dám nhìn anh.
Chung Cảnh nghe xong não bộ cũng đơ ra luôn. Sau đó anh tiến lại, kéo tay che mặt cô ra, nhìn gương mặt đỏ bừng khóe mắt còn ngấn lệ, buồn cười nói: “Sao em không nói sớm?”
Khương Diên mặt đỏ đến bốc cháy lên rồi, giận dỗi nói: “Loại chuyện này làm sao mà nói!”
“Em biết không…” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, tách ra xong giọng nói còn mang theo ý cười:
“Em nên nói sớm hơn.”
Khương Diên bị anh chọc tức, duỗi tay đẩy anh ra: “Anh tránh xa em ra…”
Cô khó khăn lắm mới nói ra được mà.
Chung Cảnh túm lấy tay cô, giải thích nói: “Anh không cười em, anh đang tự cười mình.”
Khương Diên không hiểu.
Anh kéo tay cô đặt bên miệng hôn cái chóc, trong mắt chất chứa tình cảm sâu đậm vô bờ:
“Anh cũng thích làm em thật mạnh. Không thể làm tình hết mình với em, anh cũng nhịn cực lắm chứ, nhưng nếu so sánh với chuyện có thể mất đi em, chút chuyện này không là gì hết, anh chỉ cần em thoải mái là được, chỉ cần em có thể ở bên anh tất cả đều đáng giá, Diên Diên, anh quá yêu em…”
Khương Diên nghe xong như lọt vào trong sương mù, gì với gì vậy? “Anh từng gặp một giấc mơ…”
Chung Cảnh kể hết cho cô nghe về giấc mơ mà trong đó anh đã làm cô đến chết đi cùng với bóng ma tâm lý trong lòng mình.
Khương Diên: “…”
Nhấc chân đá vào chân anh, cô mắng: “Đáng đời, ai bảo anh bỏ rơi em, tổn thương em! Lại còn mơ giấc mơ thế này nữa! Dâm tặc!”
Chung Cảnh bị cô đá trúng xương đùi, rít một hơi lạnh, theo đà túm được chân cô mở ra, đè người lên, nhanh chóng dùng côn thịt lấp đầy miệng nhỏ phía dưới, nửa người trên đè cô cứng nhắc không cho động đậy. Anh giữ chặt hai tay cô, nhếch môi cười tà ác: “Anh nói rồi, em muốn gì cũng được, chỉ cần em muốn, anh nhất định sẽ cho em, chuyện này cũng không ngoại lệ. .”
Nói xong, liền hung hăng đâm vào. “A…”
Khương Diên bị anh đâm mạnh vào mà rên lên, xém chút là lên đỉnh rồi. Quả nhiên, cô vẫn thích Chung cảnh phiên bản như hổ như sói trên giường hơn. Anh gập cả người cô lại, gấp hai chân cô đến mức gần như chạm tới nửa người trên, ra sức rút ra toàn bộ lại đâm vào lút cán, vừa sâu vừa mạnh bạo, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, bóp cằm cô nói: “Không thích anh chậm rì rì, thích như vậy phải không? Hửm?”
Tư thế như này, khiến cô chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy chính mình đang bị dương vật thô dài đỏ tím đâm vào rút ra mãnh liệt, còn có thể nhìn đến chính mình bị địt đến nước nôi tung tóe khắp nơi. Kích thích giác quan quá dữ dội. Cô cố gắng dời mắt, Chung Cảnh lại luồn tay ra sau gáy nâng đầu cô, ép cô cúi đầu nhìn nó:
“Diên Diên, nhìn thật kỹ xem anh yêu em như thế nào nhé. Em thích không?”
Phốc phốc phốc, âm thanh khiến cho người nghe phải đỏ mặt nóng tại, cảnh tượng vô cùng gợi tình.
Khương Diên thở dốc, mí mắt khép hờ, bắt đầu dâm đãng kêu rên: “… Thích a, A Cảnh côn thịt thật lớn cứng quá, đâm thật sâu, a ha, thật là căng, trướng quá a…”
Anh giống như máy đóng cọc không ngừng hung hăng đâm vào hang động mềm mại: “A! CMN! Chặt thật! Xiết chặt như vậy, quá sướng!”
Càng ngày càng nhiều khoái cảm lan tràn đến lên tận óc.
Hai người đều bắt đầu mất khống chế.
“…A, A Cảnh, sướng quá, thật thoải mái, làm em, quá tuyệt…”
“Sướng sao? Như thế này sướng sao? Tiểu yêu tinh này, thích anh làm em thế này đúng không? Thích không?”
Chung Cảnh vừa đâm cô vừa vỗ lên mông thịt trắng nõn lại không ngừng nói ra những lời khiến người nghe nóng tại.
“Bạch! Bạch!”
Âm thanh bạch bạch và cả tiếng da thịt va vào nhau vang lên, anh đâm chọc mạnh bạo vô cùng, như chỉ hận không thể đem cả hai quả trứng cũng đâm vào phía trong tận hưởng một phen.
“A…a thích, rất thích, ACảnh, đâm em đi, chỗ đó của em ngứa quá, đâm em đi, đâm em nữa đi…a…a sâu quá, nhanh quá.”
Dương vật thô to lúc đâm vào kéo căng từng nếp uốn trong tiểu huyệt, quy đầu lớn nặng nề đâm vào miệng cổ tử cung, đâm sâu đến nỗi khiến cho cô vừa đau vừa chướng lại sung sướng vô cùng, lúc rút ra lại bị tiểu huyệt lưu luyến tự động níu giữ lại, anh sướng tê cả người, trong đầu chỉ còn duy nhất một ý nghĩ: “Đâm cô, đâm cho cô sướng chết thì thôi”.
Khoái cảm ập đến làm người điên làm người khác làm người say mê, giống như cơn sóng mãnh liệt cuốn quanh hai người.
Linh hồn cũng đang run rẩy, dường như hòa cùng thân thể, cũng đang giao hợp.
Khương Diên bị chịch ra nước mắt, cổ họng khàn khàn, khóc lóc gọi tên anh: “Chung Cảnh, A Cảnh, A Cảnh…”
Tốc độ dưới hông của ai đó cũng không giảm bớt chút nào, vừa nhanh vừa mạnh bạo, đâm chọc vào hang động nhỏ tuyệt mĩ của cô, Chung Cảnh cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn đầy dịu dàng: “Bảo bối, anh làm em như vậy cả đời nhé được không?”
“Được, được, A Cảnh, A…em tới rồi, tới rồi, hức muốn bắn, a…ưm!…”
Khoái cảm vô cùng vô tận điên cuồng ập tới vào não, đầu óc cô nháy mắt trống rỗng, cô tiết ra rồi.
Từng dòng mật nước phun ra tưới lên quy đầu của người đàn ông, lại thêm tiểu huyệt sau khi cao trào điên cuồng co rút lại, anh cũng không thể nhịn thêm được nữa, ôm chặt lấy cô bắt đầu bắn tinh, từng luồng tinh dịch màu trắng đục đặc sệt phun vào sâu bên trong cô. Hai người ôm nhau, thật lâu cũng không có mở miệng nói chuyện, lẳng lặng hưởng thụ dư vị sau khi cao trào.
Sau đó Chung Cảnh ôm cô xuống giường vào nhà tắm giúp cô tắm rửa.
Khương Diên mệt mỏi không còn chút sức lực nào, để mặc cho anh bế mình.
Bồng cô vào trong bồn tắm, mở nước, nhìn cô nằm dựa vào thành bồn tắm, mí mắt dính vào nhau, anh cười: “Không phải muốn anh làm em đến ngất đi sao, bộ dạng này của em là chuẩn bị ngủ hả?”
Khương Diên xấu hổ trừng mắt liếc anh, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh biết nghe lời như vậy từ bao giờ vậy chứ.”
Chung Cảnh tách mở hai chân cô, dùng vòi hoa sen giúp cô rửa sạch vùng giữa hai chân, lại lấy ngón tay luồn vào trong moi ra tinh dịch bên trong, hành động này lại rước lấy được từng tiếng rên rỉ nhỏ vụn yêu kiều của cô, liếc nhìn lên mặt cô anh cười: “Em nói chuyện đừng vô lương tâm thế chứ! Hiện tại lời em nói ra có câu nào anh không nghe sao?”
“Em muốn anh mời Hàn Khải Minh quay lại, anh cũng nghe lời em, đã mời rồi, cậu ta không chịu quay lại, anh cũng đâu có cách nào?”
“Em nói không muốn kết hôn sớm, anh cũng có ép em đâu?”
“Em còn không cho anh đến phòng triển lãm ăn trực cơm trưa, anh cũng hạn chế qua đó mà?”
“Bây giờ em mà nói muốn hái sao trên trời, ngày mai anh liền đầu tư chế tạo tên lửa.”
Nói xong, anh cũng đã rửa sạch sẽ nơi đó cho cô xong, lại bắt đầu tự tắm rửa sạch sẽ trên người mình, tháo hết nước trong bồn tắm đi, lại đổ đầy một bồn nước mới.
Khương Diên nâng cằm liếc mắt nhìn anh: “Được thôi. Coi như anh là một người bạn trai đủ tư cách.”
Chung Cảnh giận dỗi nhéo nhéo cằm cô: “Vậy bây giờ, có thể cho người bạn trai đủ tư cách ăn bím chưa?”
Vừa rồi bị anh dùng ngón tay trêu đùa hạ thân cô cũng ngứa ngáy, Khương Diên xoay người, đầu dựa vào thành bồn, cả người quỳ bò trong bồn tắm, vểnh mông cho chỗ đó đối diện với anh rồi nói: “Dạ, được rồi.”
Dâm đãng mà lại đáng yêu đến thế.
Chung Cảnh không vội vã nhào tới, bàn tay nhẹ nhàng sờ nắn vuốt ve mông đào trắng nõn, lại vươn lên phía trước sờ sờ bầu ngực căng đầy, eo thon mềm mại, nghiêng đầu mặc cả: “Ăn xong, anh lại làm em đến ngất sau, được không?”
Mấy lời này chui vào tai cô, không ngoài dự đoán khiến tiểu huyệt đói khát co bóp liên hồi, lại chảy nước rồi.
“Bé con ướt rồi.” Anh vươn đầu lưỡi liếm một chút, chép chép miệng: “Thật ngọt.”
Anh nói cho cô nghe từ phía sau, hoặc là đang nói với hạ thân cô, cô hay nó đều không rõ:
“Thật là xin lỗi, để em đói khát lâu như vậy, có phải mỗi lần đều ăn không được no hay không? Nếu sớm biết em có âm hộ dâm đãng nhường này, anh sẽ không dịu dàng như thế, nhất định sẽ dùng côn thịt lớn làm em đến sưng tấy, làm cả đêm, làm đến khi nào em không khép nổi miệng mới thôi!”
Chung Cảnh thế mà lại đang nói chuyện với “chỗ đó” của cô.
Anh nói một câu, cô bé của Khương Diên lại ngứa thêm một chút, chảy càng nhiều nước, cô khó chịu rên lên: “A Cảnh, ăn em đi, mau ăn…”
Lúc này Chung Cảnh mới chịu đi liếm mút con bướm xinh đó.
Không biết là do kỹ thuật dùng lưỡi của Chung Cảnh lợi hại, hay là do Khương Diên đã bị kích thích đến nỗi nhạy cảm quá mức, không lâu sau, cô đã bị anh dùng miệng đưa lên đỉnh lần nữa.
Chung Cảnh vẫn để cô ở tư thế quỳ bò như cũ, đâm dương vật vào trong động huyệt ướt át vừa mới qua cơn cao trào của cô.
Mãnh liệt ra vào hơn nửa giờ, Khương Diên không còn chút sức lực nào, anh bế cô lên, tư thế giống như bế em bé xi tiểu vậy, dương vật vẫn không tách rời, anh ôm cô đến trước tấm gương lớn trong nhà tắm, vừa làm vừa nói: “Diên Diên, nhìn xem anh làm em ngất đi ra sao nè.”
Khương Diên sắp ngất mất rồi.
Nửa người dưới tê rần.
Cô vươn tay túm chặt lấy tay anh giữ thăng bằng, xin tha: “Không được, không được, hức em không được…”
Chung Cảnh tiến lên trước một bước, để cả người cô ngả dựa vào tấm gương, anh ôm lấy đùi cô, càng thêm ra sức đâm chọc: “Mới như vậy đã chịu không nổi sao? Hửm? chịu không nổi còn kẹp chặt như vậy sao, nó còn chưa ăn no đâu, vẫn còn đói chảy nước miếng này.”
“A…a…”
Côn thịt đi vào quá sâu, cổ tử cung tưởng chừng cũng bị đâm rách ra, côn thịt đi vào bên trong tử cung, quy đầu không ngừng đâm chọc vào thành tử cung mỏng manh, cô vừa đau vừa sướng muốn điên rồi, cổ họng kêu khóc một đêm đã khàn đặc, rên không ra tiếng, chỉ có thể ê a rên rỉ.”
Khoái cảm che trời lấp đất kéo tới, hơn nữa còn có cả cảm giác buồn tiểu đi theo, toàn thân bắt đầu co rút, cuối cùng, anh đâm vào một cái thật sâu, đưa cô lên đầu ngọn sóng cao trào.
Tiểu huyệt và lỗ tiểu đều bắt đầu phun nước.
“A a a!…”
Thân thể đã tới cực hạn, trước mắt đầu tiên là trắng xoá một mảnh, tiếp theo lại biến thành không gian đen như mực.
Cô, hôn mê bất tỉnh.
Chung Cảnh cũng bắn tinh vào trong cô, bắn xong, bế cô trở lại bồn tắm một lần nữa, tắm rửa sạch sẽ xong dùng khăn tắm bọc cô lại ôm trở về giường.
Trước khi ngủ còn không yên tâm mà kiểm tra hơi thở của cô, hơi thở bình thường.
Anh thở dài vuốt ve gương mặt đang say ngủ của cô, hôn lên gương mặt nhỏ nhắn, lúc này mới nhắm mắt lại, cùng cô chìm vào mộng đẹp.

Bình luận

Để lại bình luận