Chương 59

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 59

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Chuyến công tác định mệnh
Cơ hội đến nhanh hơn Thư Tâm tưởng. Công ty có một dự án lớn ở Tùng Thành, gặp đối tác chiến lược người Mỹ. Đây là hợp đồng quan trọng, quyết định doanh thu cả quý.
“Thư Tâm, em chuẩn bị,” Hứa tổng thông báo trong cuộc họp. “Em sẽ đi cùng anh. Phiên dịch chính.”
Mọi ánh mắt trong phòng họp đổ dồn về cô, có ngưỡng mộ, có cả ghen tị.
Thư Tâm vừa mừng vừa lo. “Vâng, thưa sếp.”
Tối đó, cô báo tin cho Lăng Thiệu. Anh đang tập tạ ngay giữa phòng khách. Anh đặt thanh tạ xuống sàn “rầm” một tiếng.
“Chỉ hai người?”
“Vâng. Nhưng đây là cơ hội lớn cho em. Đối tác Mỹ, Mason, rất quan trọng.”
Lăng Thiệu đứng dậy, mồ hôi chảy ròng ròng trên cơ ngực săn chắc. Anh đi tới, nhìn cô chằm chằm. “Em không đi được không?”
“Lăng Thiệu! Em phải đi! Đây là sự nghiệp của em!”
Anh nhìn cô hồi lâu. Anh biết cô nói đúng. Anh không thể nhốt cô trong nhà mãi được. Anh thở dài.
“Được. Em đi đi.” Anh đưa cho cô chiếc điện thoại mới. “Gửi lịch trình bay, số phòng khách sạn, lịch họp. Chi tiết. Hàng ngày. Và…” anh nâng cằm cô lên, “Tuyệt đối không được uống rượu với ông ta. Một giọt cũng không. Nghe rõ chưa?”
Thư Tâm gật đầu. Anh là một kẻ gia trưởng, nhưng sự gia trưởng này… lại khiến cô thấy an toàn.
Tùng Thành. Mưa rả rích.
Công việc ban ngày diễn ra suôn sẻ. Mason là một người đàn ông béo tốt, hài hước. Thư Tâm hoàn thành xuất sắc vai trò của mình.
Tối đó, Hứa tổng nói Mason mời cả hai đi ăn tối “thân mật” tại một nhà hàng Pháp cổ điển.
Bữa ăn diễn ra trong không khí trang trọng. Hứa tổng liên tục kể chuyện cười, chuốc rượu Mason, và cũng không quên ép Thư Tâm.
“Uống đi em, không say không về! Mason quý em lắm đấy!”
“Em xin lỗi, Hứa tổng,” Thư Tâm kiên quyết, “Em bị dị ứng cồn ạ.” Cô chỉ dám nhấp một chút nước lọc.
Mason thấy vậy cũng vui vẻ đỡ lời: “Đừng ép cô ấy, Hứa. Tôi cần cô ấy tỉnh táo để dịch hợp đồng cho tôi vào ngày mai.”
Hứa tổng cười gượng, nhưng trong mắt thoáng qua một tia không vui.
Sau khi Mason đã ngà ngà say trở về phòng, Hứa tổng giữ Thư Tâm lại.
“Em khoan về. Anh và em cần ‘họp’ riêng một chút về các điều khoản. Lên phòng anh đi, anh có mang theo tài liệu.”
Tim Thư Tâm đập thình thịch. “Hay là chúng ta họp ở sảnh cà phê đi, Hứa tổng? Em thấy ở đó tiện hơn.”
“Không,” Hứa tổng mất kiên nhẫn. “Sảnh ồn ào. Lên phòng anh. Anh không ăn thịt em đâu mà sợ.”
Ông ta bước vào thang máy trước, giữ cửa. Thư Tâm đứng chôn chân. Cô biết, nếu cô bước vào cái thang máy đó, mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn.

Bình luận (0)

Để lại bình luận