Chương 592

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 592

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

591 Đừng nhìn anh ta 1
Vốn dĩ nên lười biếng sau buổi trưa, lúc này trên gương mặt thiếu nữ lại bình tĩnh, tĩnh mịch, chỉ có những giọt nước mắt tràn mi, đôi mắt kia đang trừng mắt nhìn anh ta, không chút nào che giấu hận.
Liên Thắng đột nhiên cứng họng, cũng lấy lại tinh thần, chính mình vừa rồi dưới cơn tức giận đã nói ra những lời khốn kiếp gì.
Anh ta hé môi, muốn nói gì đó.
Lâm Chi Nam lại cho anh ta một cái tát.
“Không ai sinh ra mà muốn làm con của kỹ nữ cả, không một đứa nhỏ nào nguyện ý ở trong thời điểm không hiểu biết gì về tri thức, vui vẻ, không hiểu thứ gì gọi là tuổi thơ ấm áp lại phải thừa nhận ánh mắt khinh thường và lời nói đáng khinh của những kẻ đó, không lúc nào là không quấy rầy chỉ trỏ…”
Dưới ánh nắng mặt trời, cả người Lâm Chi Nam run lên, nước mắt nhiều lần bao phủ hốc mắt lại bị cô gắt gao nuốt xuống.
“Càng không ai muốn đi lẳng lơ, nói dối, muốn người khác cười nhạo cô ấy là sai lầm ngoài ý muốn, ra đời trong giao dịch xấu xa ghê tởm trên giường.”
“Nếu như bản thân sớm có tư tưởng, tôi tình nguyện lúc còn ở trong bụng Lâm Dao dùng cuống rốn quấn cổ chết cũng tuyệt đối không ra ngoài.”
Cô khàn giọng nức nở giống như giọt mưa rơi xuống, dùng hết sức nện vào trong tai người ở xung quanh.
Đồng tử của Liên Thắng co rụt lại, cả người đột nhiên trở nên căng thẳng, giống như bị một bàn tay bóp lấy yết hầu.
“Những thứ này là thứ mà tôi có thể được lựa chọn sao? Là Lâm Chi Nam tôi quyết định à, anh….”
Nói đến đây, trái tim Lâm Chi Nam đau như muốn chết đi, nước mắt ào ào rơi xuống, cô cắn môi trừng mắt nhìn anh ta, giống như một con thú nhỏ muốn xông lên cắn xé anh ta.
“Dùng những thứ tôi căn bản không thể quyết định được tới nhục nhã giẫm đạp lên tôi, nhìn tôi chê cười, uy hiếp tôi, Liên Thắng anh thì tính là người tốt gì chứ?”
Cô gần như là nghẹn ngào chất vấn, giống như một lưỡi dao đâm thẳng vào tim Liên Thắng.
Anh ta nói sai rồi, anh ta hối hận, trong nháy mắt khi mở miệng kia, anh ta hối hận, biết vậy đã chẳng làm.
Sau khi cô rời đi, anh ta đi tìm Diệp Thanh, cố ý uy hiếp, chỉ muốn hỏi xem cô đi nơi nào.
“Tôi thật sự không biết, anh cũng đừng tìm nữa, buông tha cho cô ấy đi.” Mắt Diệp Thanh đỏ ửng, nói “Anh sẽ không hiểu được cô ấy có bao nhiêu chán ghét, muốn rời khỏi nơi này đâu.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận