Chương 6

Còn đau không?” “Xin lỗi con, tối qua là lần đầu tiên mẹ…” “Mở chân ra, để mẹ nhìn thử xem, có được không?” Chỗ kia đúng là có hơi không thoải mái.

An Phù đỏ mặt, không biết nên đồng ý hay không, bỗng nhiên, ngón tay của người phụ nữ lại sờ lên hoa tâm của cô, vừa chạm đến miệng huyệt mềm mại thì hạ thân lập tức truyền đến cảm giác đâm nhoi nhói. “Hí…” “Rất đau sao?” Hạ Sương nhíu mày, không lo nổi cô gái trong ngực có nguyện ý hay không nữa, trực tiếp xốc cái chăn đang đắp trên người của hai người ra.

Cúi xuống sờ vào một bên chân đang trần truồng của cô gái, hai tay nắm ở cổ chân của cô gái nhỏ rồi tách hai bàn chân trắng nõn tinh tế kia ra, ánh mắt không chút che giấu rơi vào trên bướm nhỏ, chỉ vừa nhìn thì hô hấp của cô ấy lập tức rối loạn.

Trong đêm chuyện kia làm hơi kịch liệt, cây dương vật dưới thân lại liên tục ra vào vô số lần bên trong bướm nhỏ non mềm của cô gái, không chỉ khiến hai mảnh âm thần biến thành đỏ thẫm mà ngay cả hạt đậu nhỏ cũng bị nhào nặn sưng to như hạt đậu.

Người chưa từng trải qua thế sự làm sao có thể chịu nổi cảnh bị chơi đùa ác như vậy, nhìn vết thương này thì ít nhất là ba ngày không xuống được giường.

Không ngờ sẽ làm An Phù bị thương đến vậy, trong lòng Hạ Sương có hơi tự trách. “Con hãy ở trên giường nghỉ ngơi một lúc, mẹ đi mua thuốc cho con.” An Phù cắn nhẹ môi, vẫn không mở miệng.

Trên giường đơn, vết máu màu đỏ trông cực kỳ dễ thấy.

Thoáng chốc, cô lập tức nghĩ đến cảm giác khi bị người phụ nữ tiến vào…

Rất đau…

Rất trướng…

Nhưng…

Cũng rất thỏa mãn…

Không dám nghĩ tiếp nữa, cô hơi ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy cây dương vật ngạo nghễ đứng thẳng bên hông lúc đứng dậy của người phụ nữ, khuôn mặt lập tức đỏ ửng.

Thật to…

Thật dài…

Tối hôm qua, chính là do mẹ dùng đồ vật kia khiến toàn thân mình nóng đến nhũn ra…

Nhận ra con gái nhỏ đang lén lút quan sát hạ thân của mình, Hạ Sương vừa thay quần áo vừa giải thích. “Là do trời sinh.” An Phù vội vàng không nhìn nữa, thẳng cho đến khi người phụ nữ mặc xong quần áo chuẩn bị rời đi cô mới nhẹ lên tiếng “Dạ”.

Hạ Sương mua thuốc về rất nhanh.

Bôi thuốc lại là một chuyện cực kỳ tra tấn.

An Phù vốn định tự mình thoa, nhưng nhìn thấy Hạ Sương lại không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn mở hai chân, tùy ý người kia dùng ngón tay tách mở hai cánh bướm giữa chân, thoa hết toàn bộ lớp thuốc lạnh băng vào khắp nơi riêng tư của mình.

Toàn bộ quá trình, mặt của cô vẫn luôn đỏ ửng.

Liên quan đến chuyện ngày hôm qua, hai người đều không nhắc lại, nhưng lúc ở chung lại không còn giống một đôi mẹ con mà giống một cặp người yêu hơn.

An Phù biết, Hạ Sương nhất định là hiểu lầm mình đã thổ lộ, cô muốn nói ra sự thật, nhưng lại không biết mở miệng ra sau, chuyện này dây dưa mãi cho đến tận ba ngày.

Bình luận

Để lại bình luận