Chương 6

Tuấn Kiệt liếc nhìn Bình An, sáng nay Tuấn Kiệt tháo máy rung và ống niệu đạo trên người Bình An trước khi để cậu tỉnh lại, Bình An không dám nói gì liền thu dọn đồ đạc bỏ chạy, trong lớp hôm nay vẫn chọn chỗ ngồi cạnh hắn.

Buổi sáng mới học hai tiết, Bình An đã uống hết một cốc nước, Tuấn Kiệt đoán chừng bàng quang của cậu lúc này hẳn là muốn đi tiểu, nói cách khác, Bình An hẳn là đã cảm thấy khoái cảm.

Quả nhiên, không lâu sau, Bình An vô tình bắt đầu bắt chéo chân, hai tay đưa xuống phía dưới thân thể, ý đồ chạm vào bụng dưới của mình.

Tan học, Tuấn Kiệt trực tiếp cầm chiếc cốc rỗng của Bình An, đưa cho cậu một ly nước, đặt lên bàn.

“Tôi thấy cậu luôn uống nước. Hôm nay cậu có phải rất khát không?” Tuấn Kiệt hỏi.

Bình An ánh mắt đảo quanh, không biết nên nói cái gì, chẳng lẽ muốn nói cho Tuấn Kiệt biết, cậu cố ý nhịn tiểu, bởi vì nhịn tiểu đến sướng sao?

“Thời tiết có chút hanh khô…”

Bình An lại uống thêm hai ngụm nước nhằm che đậy. Tuấn Kiệt nhún vai ngồi xuống, dù sao hôm nay hắn cũng không có ý định bảo Bình An đi tiểu sớm, cậu tự mình uống quá nhiều nước sẽ phải tự gánh chịu hậu quả.

Tiết buổi sáng cuối cùng, Bình An sắp nhịn không được nữa, cậu mạnh mẽ đổ ba ly nước vào bụng, bây giờ trở thành một cái bụng chứa đầy nước tiểu, lấp đầy bàng quang, một cảm giác tê dại có chút lan dọc sống lưng của cậu lên tới đại não, dương vật của Bình An dựng đứng, hai chân siết chặt, vô ý thức đi tiểu.

Hưm hưm… Cảm giác thật trướng… Cảm giác thật tuyệt… Bình An trong lòng thầm kêu một tiếng, khoái cảm nhịn tiểu in đậm trong đầu, cái bàng quang căng phồng cần một bàn tay tàn nhẫn bóp bóp, cặc của cậu đẩy quần lên thành một cái lều nhỏ, dâm dịch tràn ra làm ướt quần lót của Bình An.

Bình An không khỏi ngẩng đầu nhìn Tuấn Kiệt ở một bên, nghĩ đến lúc trở về ký túc xá sẽ cầu xin Tuấn Kiệt giúp cậu đi tiểu, dưới sự ra lệnh của hắn, cảm giác sung sướng khi đi tiểu nhất định có thể thỏa mãn cậu.

Bình An tính toán rất rõ ràng, thấy mấy phút nữa lớp học sẽ kết thúc, nghĩ thầm lát nữa trở về ký túc xá sẽ có thể đi tiểu, tàn nhẫn cầm cốc nước thứ tư hôm nay uống vào.

Tuấn Kiệt ở một bên nhìn Bình An uống nước, thấy Bình An tự mình làm khổ mình, lần này đang nghĩ đến việc dạy cậu một bài học.

Chuông vừa vang lên, Bình An liền đứng dậy chịu đựng cảm giác nước tiểu trong bàng quang căng trướng, ánh mắt sáng rực mời Tuấn Kiệt cùng ăn cơm. Tuấn Kiệt vui vẻ nhận lời, bữa trưa gọi toàn món ăn có nước vui vẻ nhìn Bình An uống hết.

Ngay khi Bình An cho rằng sau khi trở về ký túc xá có thể đi tiểu bao nhiêu tùy thích, Tuấn Kiệt sau khi đưa Bình An trở lại cửa ký túc xá liền nói hắn còn có việc phải làm, buổi trưa hôm nay sẽ không về ký túc xá.

“Cậu nói cái gì?” Bình An hiển nhiên không thể tin được, cậu vốn tưởng rằng sau khi trở về ký túc xá sẽ có thể giải tỏa, cảm nhận được khoái cảm vô tận. Thế nhưng, Tuấn Kiệt lại nói với cậu rằng hắn sẽ không trở lại ký túc xá?

Tuấn Kiệt cúi đầu chào. “Cậu trở về trước đi, giảng viên tìm tôi có chút chuyện.” Tuấn Kiệt quay người rời đi. Bình An bị bỏ lại một mình, ngã gục trong ký túc xá.

Bình luận

Để lại bình luận