Chương 6

“Học trưởng phải nhớ kỹ, khoái cảm cùng thống khổ của ngươi, đều chỉ có thể giao cho ta.”

Ôn Cẩn Mặc chỉ có thể thở hổn hển: “Được.” “Hiện tại, ta muốn dạy học trưởng thứ khác.”

Khương Thanh ngồi lên nắp bồn cầu, để Ôn Cẩn Mặc không mặc quần quỳ gối trước mặt. Dương vật hắn ngạnh đã lâu, giờ đã chọc lên bọc lớn hướng thẳng về phía cậu.

Khương Thanh nhìn học trưởng, mỉm cười: “Học trưởng, hiện tại đã tới lúc làm bồn chứa rồi.”

“Ta, ta nên làm như thế nào?”

“Rất đơn giản, trước tiên dùng miệng đem khóa kéo kéo ra, sau đó đem quần lót kéo xuống thả côn thịt ra đi.”

Bị thôi miên, Ôn Cẩn Mặc không có gì nghi hoặc. Cậu gian nan mà làm theo lời Khương Thanh.

Khương Thanh cực kiên nhẫn nhìn học trưởng gập ghềnh dùng miệng kéo xuống khóa quần, lại đem quần lót kéo ra, để côn thịt đứng thẳng của hắn lộ ra tới.

Côn thịt gân guốc đứng thẳng ở trước mặt Ôn Cẩn Mặc, nhưng cậu lại gặp khó khăn, cậu căn bản không biết kế tiếp nên làm cái gì. Nhưng Khương Thanh sẽ dạy cậu…

“Ô ô, như vậy, ân… đúng không?”

Ở dưới sự dạy dỗ của Khương Thanh, Ôn Cẩn Mặc vươn đầu lưỡi ướt nóng ra, giống tiểu hài tử tham ăn liếm kẹo que mà liếm côn thịt.

“Ân, đúng, học trưởng, làm rất tốt.”

“Học trưởng, có thể nói cho ta biết hương vị côn thịt như thế nào sao?”

Khương Thanh gợi lên khóe miệng, cười ôn nhu. Hoàn toàn không biết gì, Ôn Cẩn Mặc còn đang nỗ lực mà liếm láp côn thịt. Côn thịt nửa người dưới của cậu còn nhếch cao hơn, nhưng lại bị khóa trinh tiết trói buộc, đáng thương hề hề.

Nguyên bản thuần khiết đạm mạc, nhưng học trưởng bây giờ đã biến thành một nam nhân biết khẩu giao có bộ dáng dâm đãng.

Cậu thành thật nói: “Có điểm mặn.”

“Vậy học trưởng, đồ ăn ngươi hiện tại nhấm nháp chính là đồ ăn về sau ngươi thích nhất nha.”

Khương Thanh cười tủm tỉm mà ra mệnh lệnh thôi miên Ôn Cẩn Mặc. “Ô…”

Ôn Cẩn Mặc đôi mắt đột nhiên thất thần, chờ cậu lần thứ hai phục hồi tinh thần lại, đột nhiên phát hiện nước bọt chính mình phân bố rất nhanh, thậm chí bởi vì không kịp nuốt mà từ khoé miệng chảy xuống.

————

“Ân…”

Như thế nào sẽ như vậy. Ôn Cẩn Mặc còn đang nghi hoặc, lại đột nhiên phát hiện hương vị đang liếm láp trong miệng đột nhiên trở nên mỹ vị.

Ôn Cẩn Mặc tính cách đạm mạc, ngay cả mỹ thực cũng vô pháp làm cậu rung động. Bởi vậy, đột nhiên có thứ mỹ vị xuất hiện, cậu ngược lại càng thêm cầm lòng không được.

Ôn Cẩn Mặc còn không có phát hiện, chính mình đã không tự giác mà liếm láp nhanh hơn, ánh mắt nhìn chằm chằm côn thịt cũng nóng lên. Thanh âm hút nước ở trong nhà trống trải càng trở nên rõ ràng. Thực mau, Ôn Cẩn Mặc liền phát hiện liếm láp như vậy thật sự là quá chậm.

Bình luận

Để lại bình luận