Chương 60

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 60

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một buổi sáng đầu đông, Hải Tiêu Tiêu bất ngờ chuyển dạ sớm hơn dự kiến. Trương Diệp Thành, dù luôn tự tin, lần đầu tiên luống cuống đến mức làm rơi chìa khóa xe khi bế cô ra xe.

– Anh bình tĩnh đi, em chưa sinh ngay đâu! – Cô vừa đau vừa buồn cười, cố trấn an anh.

Nhưng anh chỉ lắc đầu, ánh mắt lo lắng, nắm chặt tay cô suốt đường đến bệnh viện.

Sau vài giờ đau đớn nhưng đầy yêu thương, Hải Tiêu Tiêu sinh hạ một bé gái khỏe mạnh, được đặt tên là Trương Tiểu Nhiên – cái tên mang ý nghĩa niềm vui và ánh sáng. Khi nhìn thấy con gái, Trương Diệp Thành ôm chặt Hải Tiêu Tiêu, mắt đỏ hoe.

– Tiêu Tiêu, em giỏi lắm. Cảm ơn em. – Anh thì thầm, hôn lên trán cô.

Cô mỉm cười yếu ớt, mệt nhưng hạnh phúc. Nhìn bé Tiểu Nhiên nhỏ xíu nằm trong vòng tay anh, cô cảm thấy mọi khó khăn đều đáng giá.

* * *

Những ngày sau đó, cuộc sống của hai người xoay quanh Tiểu Nhiên. Trương Diệp Thành hóa thành “ông bố bỉm sữa” chính hiệu, từ việc thay tã đến ru con ngủ, anh làm mọi thứ với sự tận tâm khiến Hải Tiêu Tiêu vừa cảm động vừa buồn cười. Nhưng anh vẫn không quên “trêu chọc” cô. Mỗi lần Tiểu Nhiên ngủ, anh lại kéo cô vào lòng, thì thầm:

– Vợ à, con ngủ rồi, chúng ta tranh thủ “yêu thương” chút đi.

Hải Tiêu Tiêu đỏ mặt, đẩy anh ra, lườm:

– Anh đúng là biến thái! Em vừa sinh xong, để em nghỉ ngơi đã!

Anh cười lớn, nhưng không ép cô, chỉ hôn nhẹ lên má cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Một buổi chiều, khi Hải Tiêu Tiêu đang cho Tiểu Nhiên bú, cô nhận được tin nhắn từ Bạch Mục Thần. Cậu nhóc gửi một bức ảnh chụp Hải Hoa Tiếu và cậu đang đi dạo công viên, kèm dòng chữ: “Chị dâu, em và Hoa Tiếu chính thức hẹn hò rồi! Chúc mừng em nhé!”

Hải Tiêu Tiêu bật cười, choàng điện thoại cho Trương Diệp Thành xem. Anh nhướng mày, trêu:

– Thằng nhóc này cuối cùng cũng dụ được em gái em. Nhưng nếu nó dám bắt nạt Hoa Tiếu, tôi sẽ cho nó một trận.

Cô phì cười, tựa đầu vào vai anh.

– Anh đừng lo, Hoa Tiếu không phải dạng dễ bị bắt nạt đâu.

Không khí trong nhà tràn ngập niềm vui. Nhưng niềm vui ấy bị gián đoạn khi Hải Tiêu Tiêu nhận được một cuộc gọi từ công ty game cô đang cộng tác. Họ mời cô tham gia một dự án lớn, nhưng yêu cầu cô phải đến trụ sở ở thành phố khác trong một tháng.

Cô do dự, không muốn xa Tiểu Nhiên và Trương Diệp Thành. Khi kể với anh, cô lo lắng anh sẽ phản đối, nhưng anh chỉ mỉm cười, nắm tay cô.

– Tiêu Tiêu, đây là cơ hội của em. Đi đi, tôi và Tiểu Nhiên sẽ chờ em về. Nhưng nhớ, không được để đám con trai ở đó dụ dỗ em đấy.

Cô bật cười, ôm lấy anh.

– Anh lúc nào cũng ghen! Yên tâm, em chỉ yêu mình anh thôi.

Anh hôn cô, nụ hôn dịu dàng nhưng đầy ý nghĩa, như một lời hứa rằng họ sẽ luôn bên nhau, dù ở bất kỳ đâu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận