Chương 602

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 602

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

601 Lấy thân báo đáp 2
Tiếng hô hấp nặng nề quấn quanh nhau, thậm chí cơ thể còn kề sát, đè lên ngực anh ta, từng mùi hương thoang thoảng quấn quanh chóp mũi Lâm Chi Nam, đi lên nữa là đôi mắt thâm thúy đen như mực của anh ta, đi xuống là cơ ngực rắn chắc của Ôn Thời Khải, khiến người ta đỏ mặt, tim đập nhanh đến cực điểm.
“Ôn Thời Khải.”
“Ừm.”
Lâm Chi Nam chỉ cảm thấy mình không cách nào thở được, tay căng thẳng để lên bả vai anh ta.
“Anh đứng lên trước đi.”
Lực đẩy nhưng người đàn ông lại không động chút nào, Ôn Thời Khải dùng tư thế này cúi đầu nhìn cô, mặt cô gái đỏ như quả táo, ánh mắt sáng lấp lánh như sao trời, vẻ mặt giả bộ trấn định nhưng bên trong lại là hoảng loạn, cùng với đôi mắt ngập nước bất an nhìn anh ta, lại không muốn nhìn anh ta.
Ôn Thời Khải cũng không biết, một cô gái quật cường từ trong xương tủy, trên mặt lại là dáng vẻ mê người, khiến người ta muốn chà đạp như thế.
Lúc đè lên ngực, xúc cảm còn mềm mại hơn cả lần trước, hô hấp gian nan, có thể cảm nhận được hình dáng no đủ kia, đột nhiên một cảm giác khô nóng cuồn cuộn không ngừng quanh quẩn ở ngực, giả ý trêu đùa biến thành thật sự trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Ôn Thời Khải đột nhiên muốn phóng túng một lần.
Anh ta giữ lấy tay Lâm Chi Nam, cúi đầu hôn xuống.
“Anh làm gì?” Lâm Chi Nam bị dọa sợ, nghiêng đầu né tránh.
Cằm dễ như trở bàn tay bị kéo về, mùi hương gỗ ấm áp chui vào trong mũi cô “Không phải hỏi tôi muốn cảm ơn như thế nào à? Cái này thì sao?”
Ngón tay của anh ta khẽ vuốt ve lên đôi môi mềm mại của cô, tính mập mờ vô cùng rõ ràng.
“Không được… Không…”
“Vì sao lại không được?”
“Ôn Thời Khải, anh đừng nói đùa.” Ý đồ giãy dụa bị anh ta nhẹ nhàng áp chế, Lâm Chi Nam không biết sức lực của tên đàn ông chó mà này lại lớn như thế.
Cô không đoán ra được người này có suy nghĩ gì, tám phần mười vẫn là trêu đùa vui chiếm đa số, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ tức giận.
“Tôi có bạn trai.”
Trong đôi mắt màu nâu nhạt của anh ta hơi dừng lại, trong lúc Lâm Chi Nam cho rằng đã kết thúc.
“Thì sao, trong này người chịu thiệt là tôi.” Ôn Thời Khải còn vô cùng đứng đắn suy nghĩ rồi nói “Rốt cuộc mối quan hệ không thể đưa ra ngoài ánh sáng này, hình như là tôi.”
Lâm Chi Nam còn chưa từ trong sự ngụy biện của anh ta lấy lại tinh thần, người đàn ông đã buông tầm mắt, thẳng tắp nhìn cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận