Chương 61

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 61

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Em bé.
” ”
Tôi là một công dân tốt tuân thủ kỷ luật,
” tay cô đặt lên mặt Sơ Tuyết, nhẹ nhàng vuốt ve, ”
Tôi chỉ muốn làm quen với người đó một chút, giúp em gái kiểm định, xem xem rốt cuộc người đó có xứng với em gái hay không.

” Nhậm Sơ Tuyết nghe thấy giọng mình cực kỳ trầm khàn, chua xót nói, ”

Có lẽ người ấy không nhớ rõ tôi.
” Trái tim Cố Ngưng lại đau nhói, người mà bản thân coi như trân bảo, đối phương lại vứt bỏ như giày rách.

Nhưng vẻ mặt Nhậm Sơ Tuyết lại là sự phòng bị mà cô chưa từng thấy qua, phòng bị cô ấy sẽ làm ra chuyện gì đó tổn thương tới người bạch nguyệt quang của cô.

Nhậm Sơ Tuyết thích một người thì ra là như vậy sao?

Cho dù đối phương thất hứa, cho dù đối phương cũng không nhớ rõ cô, cô vẫn ngày đêm nhung nhớ đến trong mơ vẫn đều là hình bóng của đối phương ư?

Ngủ say cả một ngày, Nhậm Sơ Tuyết đã liên tục nói mớ bốn lần, có hai lần có những câu liên quan đến ”
Bạch nguyệt quang
“, có một lần thì thào nói ”
Cảm ơn bạn…

“, một lần nói ”
Vì sao lại không tới…

” ”
Em đợi ở đó rất lâu rồi…

“.

Nói suốt mười, một, câu.

Lúc Nhậm Sơ Tuyết nói mớ trong lòng đang suy nghĩ cái gì, có phải trên mặt thỉnh thoảng hiện lên nụ cười là bởi vì nhớ lại thời gian ngọt ngào từng trải qua?

Lòng bàn tay Cố Ngưng siết chặt, móng tay ấn thật sâu vào lòng bàn tay.

Một lúc lâu, cô ấy bỗng nhiên nở nụ cười.

Dường như bừng tỉnh đại ngộ, Cố Ngưng kề sát vào tai Nhậm Sơ Tuyết, nhẹ giọng thì thầm: ”

Em bé, chị giúp em nghĩ ra một biện pháp tốt, làm sao để người đó nhớ tới em–
” ”
Hay là, em gửi ảnh khỏa thân của em cho người đó một vài bức đi?

Nếu người đó nhận được, hẳn là sẽ rất vui chứ nhỉ? Đàn em chắc cũng cầu còn không được nữa là…

” Cố Ngưng khàn giọng, gằn từng chữ.

Rõ ràng là đang tra tấn nhục nhã đối phương, mỗi một chữ thốt ra lại giống như một con dao nhọn cắm ngược vào trong lòng mình, đâm cho trái tim vỡ nát.

Nhưng cô không khống chế được chính bản thân mình, quá nhiều thống khổ và ủy khuất không có chỗ phát tiết, cô muốn chất vấn đối phương, muốn quang minh chính đại dùng lý lẽ để chiến thắng khí thế hùng mạnh của đối phương, muốn trở thành độc nhất vô nhị trong lòng đối phương, cuối cùng lại phát hiện mình không có bất kỳ lập trường nào để chất vấn người ta cả.

Cô ấy chỉ có thể dựa vào phương thức chụp ảnh khỏa thân ti tiện nhất mới có thể thành lập mối quan hệ liên quan đến cơ thể với đối phương mà thôi.

Cô ấy không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương ngày nhớ đêm mong một người khác.

Nghe Cố Ngưng nói, con ngươi Nhậm Sơ Tuyết co rụt lại, trong đầu không thể khống chế mà hiện ra hình ảnh Cố Ngưng thông qua thủ đoạn khác tìm được đàn chị xa lạ kia. Đàn chị xa lạ hiền lành chính trực như vậy, nếu nhìn thấy ảnh khỏa thân của em gái cô từng kiên nhẫn giúp đỡ, biểu tình trên mặt hẳn là thất vọng và chán ghét lắm…

Sẽ cảm thấy cô không biết tự trọng không có lòng tự ái chăng?

Nghĩ đến sẽ bị người mình từng thích chán ghét, trong lúc nhất thời, khuất nhục và sợ hãi cực độ đồng loạt xông lên đầu.

Kỳ quái chính là, trong khoảng thời gian run rẩy này, Nhậm Sơ Tuyết lại còn có tâm tư tự giễu.

Cô nghĩ, ánh mắt của mình thật đúng là quá tệ.

Hai năm trước bị người mình thích cho mình leo cây, hai năm sau bị người động tình làm nhục ở ngay trước mặt.

Có lẽ là lỗi của cô, là do cô không xứng đáng được yêu.

Nước mắt giống như hạt châu đứt dây không ngừng rơi xuống, cô khóc đến mức thở không ra hơi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận